..-o0o..-
Quay trở về với xuân đức.
Lúc này đây hắn đang ngồi ở bên trên miệng hố nơi trước phương đặt thi cốt địa ngục băng long, vừa chỉ đạo đám tang thi vừa chỉ huy đám thái cổ phệ ma trùng vận chuyển vô số chân ma quả từ bên trong đi ra ngoài.
Lúc đầu hắn còn tưởng ở bên dưới phong ấn cái gì đó ghê gớm lắm, đang sợ lắm kia, không ngờ chỉ là một đống siêu siêu nhiều chân ma quả.
Xuân đức nhìn thấy không ngừng có chân ma quả được vận chuyển đi ra thì không khỏi khó hiểu hỏi bóng ảnh ở bên cạnh.
“ ảnh, đệ nói xem cái đám dở hơi ăn cám lợn kia vì sao bày ra trận thế lớn như vậy, dùng cả thi cốt của một con địa ngục băng long chỉ để phong ấn mấy thứ vớ vẩn này?”
Lắc đầu, bóng ảnh thật thà nói:
“ đệ cũng nào có biết, chắc là trước kia không có việc gì làm nên đám kia bày vẽ ra thôi. hoặc giống như ca ngày trước kể chuyện ấy, thứ quan trọng thì bị lấy đi rồi nên mang đống này vào thay thế để lừa người trong thiên hạ mà thôi.”
Xuân đức nghe xong thì cười nói:
“ đệ nói cũng có lý lắm chứ, suy đi nghĩ lại thì cũng rất có thể như vậy, vật quan trọng bị mang đi rồi nên thay vào một đống tạp nham để lừa thiên hạ. lúc đầu nhìn nơi này bốc lên ma khí ngùn ngụt chúng ta còn không phải bị dọa cho một hồi sao.”
Nguyên ma cạnh đó đang nắm mấy quả chân ma quả vừa ăn vừa nhìn xuân đức cùng bóng ảnh và long sát nói:
“ đại ca, nhị ca, tam ca , mọi người có làm một miếng không? thứ này ăn rất ngon đấy, rất giàu năng lượng tinh thuần.”
Long sát ngồi cạnh đó cũng nhét vào trong miệng năm sáu quả sau đó nhai nuốt. hắn gật đầu nói:
“ năng lượng quả thật vô cùng tinh thuần nhưng mà vẫn là để cho hắc lão ca mang đến nuôi đám ma vật kia đi, sau này đám đại ma kia béo lại ăn thịt thì có giá trị hơn nhiều.”
Mỉm cười, xuân đức nói:
“ mọi người thích thì cứ ăn đi thôi, dù sao thứ này cũng nhiều mà, ăn no cũng không sao cả… úc, có phát hiện mới.”
Xuân đức đang nói thì kinh ngạc thốt lên, tiếp đó hắn liền nhảy xuống cái hố phía ở bên dưới. ba người bóng ảnh, long sát, nguyên ma cũng đồng thời nhảy xuống phía bên dưới đi theo sát phía sau xuân đức.
Bóng ảnh hỏi:
“ đại ca, có chuyện gì vậy?”
Mỉm cười, xuân đức nói:
“ đương nhiên là chuyện tốt, cứ ngỡ rằng ở phía dưới này chỉ toàn là thứ quả màu đen xì này thôi chứ, không ngờ vẫn còn một ít thứ tốt, nhanh đi theo ca nào.”
Nói xong thì xuân đức liền hóa thành một luồng ánh sáng màu đen cực tốc bay vụt đi bên trong thông đạo khổng lồ, ba người bóng ảnh, nguyên ma , long sát cũng đồng dạng hóa thành ánh sáng đuổi theo.
Phía bên dưới này giống như một cái mê cung vậy , vô tận ngã rẽ , đường thông với nhau, đường cụt, nếu không phải có đại lượng thi đàn cùng thái cổ phệ ma trùng đi từng nơi một thì rất khó đi hết các nơi.
Sau khi đi qua không biết bao nhiêu cái lối rẽ, không biết bao nhiêu cái cạm bẫy thì xuân đức rốt cuộc cũng đến được nơi hắn muốn đến.
Nhìn cảnh tượng trước mắt thì bóng ảnh cũng phải kinh ngạc thốt lên :
“ nhiều huyết thạch như vậy, đây là có chuyện gì?”
Xuân đức liếm liếm bờ môi nói :
“ không biết nhưng không phải việc gì xấu, những huyết thạch không quan trọng, quan trọng là thứ bên trong nó kìa.”
Tất cả những huyết thạch nơi này cũng không phải là xếp thành từng khối riêng lẽ mà đã được đúc luyện thành từng khay rồi, nhìn mỗi khay thế này thì xuân đức liền có thể đoán được đại khái đồ vật ở bên trong.
Không kịp chờ đợi, hắn liền bảo bóng ảnh đi tới ôm đến một cái hộp được chế bằng huyết thạch.
Bóng ảnh không do dự lập tức đi tới ôm lấy một cái hộp ở ngoài cùng, sau đó mang đến trước mặt