..-o0o..-
Xuân đức biết mấy món bảo vật bên trong mấy cái hộp làm từ huyết thạch này vô cùng trân quý, nào có chuyện hắn mang vật như vậy đem cho tiểu mộng ăn kia chứ.
Vậy là hắn kiên quyết từ chối tiểu mộng cùng đám khí linh khác. mặc kệ cho mấy nhóc kia có bất mãn hay bán manh thế nào hắn cũng không động tâm.
Cứ như vậy, thấy không lay chuyển được xuân đức, biết thức ăn ngon không thể tới tay, tiểu mộng lập tức dẫn đầu đám tiểu khí linh cắt xẹt nghỉ chơi với xuân đức.
Xuân đức thấy vậy thì chỉ cười cười, hắn biết tính khí đám tiểu khí linh này quá rồi mà, lúc nào làm lành hắn liền mang lễ vật tới liền sẽ được tha thứ ngay thôi.
Quả nhiên, lúc sau hắn hối hộ cho đám tiểu khí linh mấy cái hộp làm bằng huyết thạch, đám nhóc kia liền tha thứ cho lỗi lầm của hắn, không những thế còn tán dương hắn là hắn là người “tốt bụng” nhất trên đời.
Đối với những lời nịnh nọt này từ đám tiểu khí linh hắn cũng rất hưởng thụ, một loại cảm giác lâng lâng khó tả.
..-o0o....
“ đại ca, mấy thứ bảo vật này nên để ai dùng tốt hơn, để nhìn xem mấy thứ này cũng không phải phẩm chất bình thường đâu.”..- bóng ảnh vừa nhìn mấy kiện bảo vật vừa thu về vừa hỏi.
Nghe hắn hỏi vậy thì xuân đức liền nói:
“ thứ này thì chỉ có vũ y là người thích hợp sử dụng nhất. nhưng mà đợi ca nhìn xem một chút, xem có thể gia cường hay chuyển đổi cho đám bảo vật này thành bộ được hay không.”
“ trước hết cứ thu lại đã, đợi hệ thống phụ trợ phân tích xong rồi lại tính, phải xác định được đẳng cấp bọn nó thuộc tính chi tiết thì mới dễ làm. được rồi, chúng ta cũng nên rời đi nơi này thôi. ca tự dưng cảm thấy có gì đó sắp diễn ra.”
Ba người khác nghe hắn nói vậy thì không có phản đối, cả ba đều gật đầu nhất trí với ý kiến của xuân đức.
……
Đợi khi xuân đức quyết định rút khỏi nơi đây thì ở trong này đã không còn lại bất cứ một thứ gì nữa rồi, mấy thứ bảo vật lung tung, chân ma quả, hay đơn giản chỉ là kỳ hoa dị thảo đều bị hắn thu sạch không còn một cọng.
Tiếp đó hắn thu về toàn bộ đám “ thái cổ phệ ma trùng” cùng đàn tang thi của hắn, mấy ngày gần đây đám này cũng đã gây án khắp nơi, ăn cũng đã no nên cũng không cần tiếp tục ở bên ngoài nữa.
Sau khi thu dọn toàn bộ nơi đây thì hắn liền nhanh chân chuồn mất,lần này hắn cũng không có ẩn nấp vào bên trong không gian vong linh nữa mà đổi một phương thức mới, đó là giả trang làm tu sĩ lẫn vào bên trong đám người nơi này.
Cái cảm giác xúi người ta đâm đầu vào chỗ chết rất thú vị, sau đó bản thân lại ra tay cứu giúp, vừa có tiếng, vừa có miếng, sau này rời đi nơi này, có đám ngươi kia làm chứng thì càng đơn giản hơn.
Có ý nghỉ như vậy nên xuân đức lúc này mới tìm một đám đông tu sĩ gia nhập vào.
..-o0o..-
Không qua bao lâu hắn tìm được và đã gia nhập vào bên trong một cái đoàn đội đa phần là tinh vương tiên cảnh. chỉ có tên đội trưởng là bán bộ hằng vương tiên cảnh giai đoạn 2.
Một người ở bên cạnh xuân đức hỏi thăm:
“ đạo hữu tới nơi này cũng vì tiền thưởng sao?”
Người vừa lên tiếng là một tên đại hán râu rậm, mặt mày tên này không khác gì cái bãi tha ma, vết sẹo chằng chịt nhìn thấy mà ghê người, có điều giọng nói hắn cũng không khó nghe cho lắm, chỉ là có chút ồm ồm.
Xuân đức cũng là giả vờ buồn khổ mà gật đầu, thở dài nói:
“ ừ, ta ở bên trong một cái thế lực cũng không lớn lắm, tài nguyên cung cấp tu luyện cũng không lớn lắm, nghe nói phong ma điện tuyển người kháng ma nên ta mới đây gia nhập. có điều lần này đi không biết còn sống quay về không nữa.”
Một người khác là một nữ tử, một thân hồng y, bộ