..-o0o..-
Xuân đức cùng với tiểu hắc vốn đang trên đường đi tìm hai người vô vô cùng niệm niệm nhưng bất ngờ, trên đường đi bọn hắn lại gặp trời mưa.
Nếu là tiên giới thì mưa cũng chỉ là bình thường mà thôi nhưng ở ma giới lại khác, nơi này quanh năm khô hạn không hề có một giọt mưa, ngày hôm nay đột nhiên lại xuất hiện mưa lớn như vậy hẳn là có điềm báo cho tương lai sau này.
Bay trong mưa, cảm thụ cái lạnh cái lạnh thể xác mà đau trong lòng, xuân đức không khỏi nhíu mày, hắn có thể nhận thấy nước mưa này vô cùng đặc biệt , ở bên trong mỗi giọt mưa đều ẩn chứa một loại ly biệt chi ý, khiến cho người dính phải không khỏi cảm thấy bi thương dâng lên trong lòng.
Liếm liếm mấy giọt nước mưa còn dính trên môi, tiểu hắc nói:
“ xem ta thời kỳ hỗn loạn lại sắp bắt đầu rồi? nhanh như vậy mà gần 100 vạn năm lại đi qua.”
Xuân đức thì lại không có nhiều cảm xúc như tiểu hắc, hắn nhếch môi lên cười tà mị nói:
“ hỗn loạn thời kỳ bắt đầu cũng chính là thời kỳ cũng chúng ta bắt đầu, thiên đạo hỗn loạn, vận mệnh đổi dời. không ai có thể ngăn cản được bước tiến của chúng ta. chỉ hy vọng thời khắc đó đến nhanh một chút.”
Tiểu hắc nghe được xuân đức nói thì đột nhiên cảm thấy trong lòng dấy lên một cổ xúc động khó hiểu, hắn theo bản năng nói ra một câu.
“ không biết ngày chủ nhân bước lên đỉnh cao thì tiểu hắc ở nơi đâu.”
Nhìn qua tiểu hắc, nhìn cái bộ dạng lo được lo mất của hắn lúc này thì xuân đức cười nói:
“ ngày đó chắc chắn sẽ có tiểu hắc ngươi ở bên.”
Một câu này của xuân đức nhìn như rất tùy ý, nhìn như rất bình thường nhưng lại không khác gì một liều thuốc an thần dành cho tiểu hắc, nghe được lời hắn nói thì vẻ mặt của tiểu hắc chợt biến, sau một lúc hắn mới nói:
“ cảm ơn chủ nhân.”
Xuân đức nghe vậy thì vỗ vai tiểu hắc vài cái sau đó cười lên “ ha hả” , tiếng cười của hắn vang vọng khắp bầu trời, mặc dù hai người đã đi rất xa nhưng tiếng cười vẫn còn quanh quẩn nơi đây.
..-o0o..-
Gần nửa tháng sau, dựa vào long sát ma nanh đang nắm giữ, xuân đức cuối cùng cũng tìm được nơi ở của hai người vô vô cùng niệm niệm.
Tại bên trong một cái biệt viện lơ lửng trên bầu trời, xuân đức lúc này đang ngồi đối diện với hai người vô vô cùng niệm niệm.
Nhìn hai người nữ tử trước mặt, xuân đức mỉm cười nói:
“ muốn gặp hai vị cũng thật khó à, thiếu chút nữa còn bị đệ tử của hai vị đánh xuống núi đâu. đồ đệ hai vị thu nhận cũng thật dữ dằn, ta chỉ vừa nói muốn gặp hai vị liền bị nhục mạ cho một hồi.”
Nghe được xuân đức nói như vậy thì hai người vô vô cùng niệm niệm đồng thời xuất hiện vẻ xấu hổ trên mặt, niệm niệm lúc này không có ý tứ nói:
“ thật sự xin lỗi vô tà đạo hữu, là hai người chúng ta giáo đệ tử không nghiêm, lần sau nhất định sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.”
Niệm niệm vừa nói xong thì vô vô cũng cười bồi nói:
“ đúng vậy, đúng vậy, lần sau nhất định sẽ không có chuyện như vậy nữa xảy ra, nếu như vô tà đạo hữu cảm thấy còn chưa thỏa mãn thì ta có thể gọi mấy người bọn nó vào cho đạo hữu xử lý.”
Phất phất tay, xuân đức cười nói:
“ bồi tội thì miễn đi, sau này chú ý một chút là được.nếu ta mà có lòng dạ hẹp hòi như vậy thì lúc trước đã sớm một vỗ chụp chết mấy người bọn hắn rồi. ha hả. được rồi, hôm nay ta đến đây thì hẳn hai vị cũng đã biết nguyên do.”
Hư niệm đế quân gật đầu nói:
“ đương nhiên là biết những thứ mà vô tà đạo hữu yêu cầu bọn ta đã sớm chuẩn bị từ mười ngày trước, do số lượng có chút nhiều nên không tiên mang theo bên người, nếu như vô tà đạo hữu nóng ruột muốn nhìn thì theo ta đi bên này.”
Xuân đức ngược lại cũng thẳng tính, cũng không màu mè, hắn gật đầu nói:
“ đi xem,nhanh đi xem, ta lại muốn nhìn xem của cải của hai vị tích lũy được qua bao nhiêu năm đạt tới trình độ nào, xem có