..-o0o..-
Có điều những tình cảm kia rất nhanh bị xuân đức gạt bỏ qua một bên, hắn lúc này bắt đầu so sánh lợi ích, việc đi lấy thi thể của mẹ bì bì chắc chắn phải làm.
Nếu giờ có được tư liệu về táng thần uyên thì lúc đi vào rủi ro sẽ giảm đi rất nhiều, không chừng còn có thể cứu hắn một mạng không biết chừng, vừa nghĩ tới đây thì hắn liền thấy việc bản thân phải giả trang thành một tên đệ tử gia nhập thế lực nào đó chịu khổ thì cũng chỉ là muỗi.
Gật gật đầu, xuân đức nói:
“ như vậy phải làm phiền hai vị rồi.”
Vô vô cười nói:
“ không phiền, không phiền, cũng chỉ là nhấc tay mà thôi, cũng giống lần trước vô tà huynh cứu hai người bọn ta vậy.”
Nói đến chuyện lúc trước, niệm niệm đột nhiên nhớ tới điều gì vội hỏi:
“ vô tà đạo hữu, có phải đạo hữu là người đã giết chết nguyên hống đế quân phải không?”
Hơi có phần ngạc nhiên, có điều hắn cũng không phủ nhận mà gật đầu, dù sao chạy trốn còn có hai người nữa, hai tên kia lúc quay về chắc đã phao tin ra khắp các vực rồi:
“ đúng là ta giết nhưng đáng tiếc chỉ giết được một tên, còn hai tên tần cùng ngao đều chạy thoát, việc này hẳn là hai tên kia tuyên truyền phải không?”
Nghe được chính miệng xuân đức thừa nhận thì hai người vô vô cùng niệm niệm đều khiếp sợ dị thường, phải biết hống có tu vi còn cao hơn cả hai nàng , vậy mà bị xuân đức giết chết, hơn nữa ở trong lời xuân đức bọn họ nghe ra được.
Lúc trước xuân đức là cùng đánh với ba người ngao, tần, hống, hống thì chết còn hai người khác phải bỏ chạy, nghĩ tới điểm này thì hai người bọn họ liền cảm thấy ớn lạnh, may mắn bọn họ là bạn không phải địch.
Niệm niệm cười gượng nói:
“ vô tà đạo hữu thần thông cái thế, ngay cả hống cũng bị đạo hữu giết, có điều đạo hữu phải cẩn thận, thế lực đứng phía sau tên kia đang lên kế hoạch trả thù đạo hữu. ta khuyên đạo hữu vẫn là nên che giấu hành tung của bản thân thì hơn.”
Nhếch môi lên cười tà, xuân đức gật đầu nói:
“ tâm ý của nhị vị ta xin lĩnh, có điều ta cũng không sợ đám kia, nếu bọn chúng có gan dám tới , ta liền để bọn chúng cùng nhau đi xuống hoàng tuyền làm bạn.”
Nghe hắn nói vậy thì vô vô cùng niệm niệm nhìn nhau một cái, biết nói gì cũng bằng thừa nên hai người lựa chọn im lặng.
…...
Một lúc sau, cuối cùng ba người cũng đã đi tới bảo khố.
Bảo khố mở ra đập vào mắt xuân đức chính là từng dãy núi nhẫn không gian, giới bảo, cùng hằng hà sa số những thứ đạo có không gian có thể chứa đồ.
Nhìn thấy nhiều như vậy tài nguyên vật tư thì xuân đức không khỏi liếm môi một cái, có điều trước đó hắn vẫn là kiểm tra một phen rồi lại tính sau.
Hồn niệm khổng lồ tản ra, trong nháy mắt bảo trùm toàn bộ không gian bảo khố nơi đây, hồn niệm của hắn đảo qua từng cái giới , từng cái nhẫn không gian, nhìn xem bên trong lưu trữ những thứ gì.
Nói thật xuân đức đối với mấy thứ này không biết gì nhiều, chẳng qua là có “hệ thống phụ trợ” làm công việc tính toán và thống kê, đồng thời đưa ra đánh giá với vật phẩm, vì thế hắn chỉ cần quét hồn niệm đi qua là được.
Sau một lúc tầm vài phút, xuân đức cuối cùng cũng kiểm tra xong, hắn hài lòng gật đầu nói:
“ tuy trong này phần nhiều là những thứ ta không dùng tới , đã vậy những thứ quý trọng lại không có bao nhiêu nhưng ta cũng đã thấy được tâm ý của hai vị, vụ giao dịch này ta chính thức đáp ứng.”
Hai người vô vô cùng niệm niệm nghe vậy thì vui mừng không thôi, dù sao thực lực của xuân đức so với hai người bọn họ dự kiến còn muốn mạnh hơn quá nhiều, lúc trước khi xuân đức chính miệng thừa nhận bản thân giết chết nguyên hống đế quân thì bọn họ liền cảm thấy lễ vật lần này không biết có thể đã động được xuân đức hay không.
Nhưng không ngờ xuân đức vậy mà nhanh như vậy liền đồng ý, bọn họ còn tưởng rằng xuân đức sẽ còn đưa ra một vài điều kiện.
Vô vô cùng niệm niệm đồng thời hướng phía xuân đức cảm ơn:
“ cảm ơn vô tà đạo hữu đã đồng ý, hai người chúng ta cảm kích vạn phần.”
Nghe hai cô nàng nói ra lời này, xuân đức tự dưng