..-o0o..-
Xuân đức mới vừa nói “cuộc chơi chấm dứt” thì một âm thanh có phần già nua vang lên:
“ mấy con chuột nhắt hóa ra các ngươi trốn ở đây, các ngươi đám chuột nhắt này vậy mà dám giết người người của thần thánh thế gia chúng ta.”
“ ầm…”
Thanh âm còn chưa dứt thì một tiếng nổ mạnh liền vang lên, tiếng nổ mạnh kia là do lão giả vừa mới lên tiếp oanh xuống một quyền.
Xuân đức nhìn thấy cảnh này thì rất kinh ngạc nhưng lúc hắn chú ý đến con ngươi của lão giả thì hiểu ra, đôi con mắt của lão giả kia chỉ có tròng trắng không có cái khác, cái này hiếm thấy thiên mục bạch nhãn, có thể nhìn thấy các loại ảo thuật che giấu ẩn nấp.
Nhìn qua ba người khúc hồn, tịnh vân, thương lâm đang sợ hãi ở bên cạnh, xuân đức bình tĩnh nói:
“ xem ra có phiền phức rồi, mọi người trước hết rời đi nơi đây, cứ quay trở về thiên ma viện trước đi, ta sẽ về sau.”
Nói xong thì xuân đức liền lấy ra ba tấm phi thiên thần phần, đánh lên thân thể của ba người khúc hồn, tịnh vân, thương lâm, thần phù kích hoạt, bạch quang hiện lên bao trùm lấy ba người vào bên trong, bạch quang chỉ hiện lên một cái ngay sau đó liền biến mất, biến mất cùng với nó còn có ba người khúc hồn, tịnh vân, thương lâm.
Đáng lý ra thì ba người khúc hồn, tịnh vân, thương lâm, không còn khả năng rời đi nữa, lúc trước xuân đức là định giết luôn ba người bọn họ, cùng với tất cả những người ở nơi đây. có điều nghĩ lại, thấy ba tên kia cũng không đến nỗi tệ nên xuân đức mới giữ lại mạng sống cho họ. vì vậy ở thời khắc mấu chốt hắn lại cho ba người một tấm dịch chuyển phù mà rời đi nơi đây.
Ba người rời đi thì cũng là lúc cuộc vui của hắn bắt đầu.
……
Ánh mắt hắn nhìn về phía lão giả bên ngoài kết giới nổi lên nụ cười tà dị.
“ lão nhị, lão tam, lão tứ, đi ra ngoài chơi nào, cũng đã lâu lắm rồi chưa vui vẻ một lần, hôm nay cũng là nên giải khuây một chút.”
Hắn vừa dứt lời thì bóng ảnh, long sát, nguyên ma đồng loạt hiện ra, bọn họ giống như chỉ chờ xuân đức nói ra lời này vậy.
Bóng ảnh vừa xuất hiện thì liền nhìn về phía lão giả vừa mới công kích kết giới nơi đây.
“ ầm…”
Bóng ảnh vươn tay ra, trực tiếp xuyên thủng kết giới xung quanh nơi đây, tay hắn nhanh như chớp ngay lập tức liền bắt được lão giả kia.
Lão giả kia đột nhiên bị biến hóa trước mắt dọa cho ngây người, hắn vốn còn đang nghi hoặc là vì sao bên trong kết giới liên tục cảm nhận được khí tức cường đại tràn ra nhưng còn chưa để hắn hiểu vì sao thì liền đã có một bàn tay đen thui tóm lấy cổ hắn.
Lúc này đây , khi hắn nhìn thấy xuân đức, bóng ảnh, long sát, nguyên ma, cam nhận được khí tức trên cơ thể bốn người tản mạn đi ra thì nước tiểu không tự chủ được chảy ra.
Hắn run sợ nói:
“ các vị đại nhân, là… là tiểu nhân có mắt như mù,quấy rầy đến các vị đại nhân,các vị đại nhân có đại thượng mong tha cho tiểu nhân một mạng. ”
(p/s: bên ngoài kết giới không thể nhìn vào bên trong vì thế mà lão giả kia mới không biết chuyện gì xảy ra ở bên trong.)
Nhưng đáp lại hắn là một cái mồm to đầy răng, bóng ảnh há lớn miệng sau đó cắn xuống.
“phập”
Lão giả kia giọng nói im bặt mà dừng, nửa phần thân trên của hắn bị bóng ảnh cắn mất, máu tươi từ bên trong nữa phần thân thể còn lại mạnh mẽ phun ra.
“ răng rắc...răng rắc…”
Bóng ảnh nhai nhai vài cái sau đó nuốt xuống, tiếp đó lại bỏ nữa phần còn lại vào bên trong miệng tiếp tục nhai nuốt.
“ rắc rắc...răng rắc…”
Tiếng xương cốt vỡ nát vang lên trong đêm tối nhưng ngay sau đó liền dừng lại, bóng ảnh chép miệng nói:
“ cao vực đúng là nơi tốt, tùy tiện liền gặp được một tên thần vương cảnh trung kỳ. đám này mùi vị thật ngon.”
Xuân đức nghe vậy thì gật đầu nói:
“ nơi đây