Xuân đức thấy mình bây giờ cũng không có việc gì làm nên cũng mặc kệ cho vị thiếu phụ xinh đẹp này ôm đi. cứ như vậy hai người phi hành về hướng tây nam nơi mà có đám thiên thu thánh địa đang đóng quân.
Tuy vết thương chưa lành hoàn toàn nhưng với cái tu vị bất diệt cảnh tứ trọng của thiếu phụ thì không bao lâu hai người đã về tới một ngọn sơn phong to lớn, đỉnh núi đâm vào trong mây mù trên cao, xung quanh ngọn núi có một đại trận thủ hộ to lớn đang phát ra thổ hoàng sắc. trên đường về tới nơi này có gặp rất nhiều đệ tử thiên thu thánh địa nhưng đám người kia đều là tinh thần cảnh, cao hơn chút thì có tạo hóa cảnh nhưng đám này thần thức yếu nhược không phát hiện được một người , một long này.
Mới vừa bước qua đại trận bên ngoài sơn phong đi vào thì đã thấy mười mấy người có tu vi không kém hơn thiếu phụ là mấy đang ở nơi đây. khi thiếu phụ vừa bước qua hộ trận đi vào bên trong thì đám người bên trong tất cả đều nhìn về thiếu phụ lộ ra ánh mắt kinh ngạc sau đó là cuồng hỉ, có mấy người cùng kêu lên :
" phong sư tỷ đã trở về ".
Tiếp theo đó có một nữ tử tú lệ, vẻ bề ngoài nhìn có vẻ là một thiếu nữ đôi mươi còn thật sự nàng sống bao lâu rồi thì chỉ có chúa mới biết được, nàng ta tiến ôm chầm lấy thiếu phụ khóc tới thương tâm, chỉ khổ cho xuân đức , hắn ở giữa bị mấy núi thịt đè lên ép cho thở không nổi.
Bực mình hắn dùng hai tiểu móng vuốt nhằm thẳng hai cái cục thịt to đùng đang đè mình kia mà cào cho một phát.
"á, đau quá ".
Thiếu nữ đang khóc kia lập tức hét lên buông thiếu phụ ra, lui về phía sau dùng tay ôm trước ngực nhìn về phía tiểu linh thú trang trong lòng vị đại tỷ tử yên này.
Mấy người bên cạnh nghe tiếng hét của thiếu nữ kia thì mọi người cũng bắt đầu chú ý tới một con tiểu linh thú cũng không lớn lắm, cả người béo tròn nhìn khá dễ thương đang bị vị phong sư tỷ kia ôm trong ngực , ánh mắt mọi người càng thêm kì quái phong sư tỷ khi nào lại nuôi sủng vật rồi.
Thiếu phụ nãy giờ không nói gì lúc này mới lên tiếng:
" lưu sư muội,muội không sao chứ,mà mọi người tại sao lại ở đây ? "
Âm thanh như tiếng tiên khúc,cử chỉ nhẹ nhàng, cả người khí chất thay đổi , như biến thành một vị tiên tử không nhiễm khói bụi nhân gian vậy, tóm lại nàng bây giờ như đã biến thành một người khác vậy. xuân đức trong lòng nàng cũng không khỏi trợn to mắt mà nhìn.
Thiếu nữ được gọi là lưu sư muội có chút ai oán nhìn tiểu linh thú rồi nhìn lên thiếu phụ đạo :
" không biết sao lần này lão dụt của hắc vương tông lại chịu bỏ ra cái giá lớn đưa tất cả mọi người thoát khốn, khi chúng ta đến khu vực an toàn thì không thấy tỷ đâu, chúng ta muốn qua lại tìm tỷ nhưng mà mấy người hàn bá bảo nơi kia quá nguy hiểm không nên quay lại với tin rằng tỷ có thể an toàn nên mọi người cũng không đi tìm nữa mà đến đây đợi tỷ về. mà con tiểu thú này tỷ mới từ đâu có được tại sao muội chưa thấy lần nào ".
Thiếu phụ nghe vậy dùng tay xoa xoa đầu tiểu linh thú nhẹ nhàng cười cười đạo với mọi người :
" thôi chúng ta đi đến nơi khác nói chuyện cứ đứng ở đây thực không tiện. mọi người theo ta đến hoa viên do to mới trồng cùng ngồi xuống nói chuyện, vừa có thể thưởng