Xuân đức liếc mắt một cái , ngửi ngửi một chút mới hỏi :
" cái cục gì mà tròn tròn đen đen vậy, mùi vị lại không thế nào tốt, ngươi sẽ không phải ngươi tính cho ta thuốc độc chứ ? ".
Tử yên nghe vậy thì trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện lên vẻ tức giận, nàng dùng một ngón tay búng vào cái trán hắn tức giận mắng:
" kiến thức nông cạn, đây là hóa hình đan, là vật vô cùng trân quý đấy.nó giúp ngươi có thể hóa thành hình người. cái này là ngày trước ta phải hao tốn không biết bao nhiêu là tiền của đi mua nguyên liệu, còn phải vào địa cực tìm hóa hình thảo nữa, sau này còn phải về tông môn nhờ một vị luyện đan sư cao giai mới có thể luyện chế ra đấy, vậy mà ngươi cái con trùng mập này dám nói nó là độc dược à ".
Càng nói nàng càng tức giận, nước bọt văng tứ tung, đến sau cùng nàng ta trực tiếp động thủ luôn, nàng ta dùng hai tay nâng xuân đức lên lắc qua lắc lại.
Xuân đức bị nàng lắc qua lắc lại nhưng không thèm đếm xỉa đến mà nói :
" ngươi ăn thử xem có hóa thành đồng loại với ta không nào ".
Xuân đức biết mình có nuốt viên đan dược đen như cục cơm cháy kia cũng không thể hóa hình được nên mới nói vậy. nếu không thì ngay từ đầu hắn đã ăn ngay rồi.
Tử yên nghe vậy thì dừng việc ngược đãi xuân đức lại ngạc nhiên đạo :
" ngươi không muốn hóa hình sao ? ".
Xuân đức xem thường nhìn nàng nói:
" tại sao phải hóa hình thành hình dáng nhân loại các ngươi cơ chứ, ta thấy hình dáng như bây giờ mới là chuẩn mực. sao ngươi không hóa thành hình như ta vậy nè , có cánh có thể tăng tốc độ phi hành, độn thuật, lợi trảo có thể thay thế mấy cái vũ khí tầm thường kia... nói chung ta thấy bản thân ta như bây giờ là hoàn mỹ nhất rồi, ta đâu có ngốc lại biến thành cái bộ dáng yếu nhược của các ngươi ".
" ai nói nhân loại yếu nhược , ngươi không phải bây giờ bị ta tùy ý khi dễ sao ? "..- tử yên không cho là đúng phản bác.
Xuân đức nghiêng đầu liếc xéo nàng , vô cùng xem thường nói :
" tại ta còn bé thôi, đợi ta lớn lên thì ngươi bị ta thổi một hơi cũng bay xa mấy tinh vực, mà có khi ta xuất hiện ngươi phải dập đầu quỳ bái như thấy tổ tiên mình ấy chứ " .
Tử yên nghe vậy trợn tròn mắt tức giận nói :
"còn nhỏ mà phách lối quá ha . đã như vậy bây giờ ta phải tranh thủ bắt nạt ngươi mới được, không tới khi ngươi lớn rồi thì làm phản ".
Vừa nói tay của tử yên cũng đã hành động, nàng dùng hai tay bóp cái bụng của xuân đức, rồi lại túm hai cánh tung lên cao, tiếp theo là cầm cái đuôi treo ngược hắn lên. xuân đức cũng không để cho nàng tùy ý khi dễ hắn liên tục cào , cắn, nhổ nước miếng lên người tử yên.
Một lúc sau thì tử yên quần áo đã bị rách te tua, thi thoảng có vài chỗ còn có máu chảy ra , còn xuân đức hiển nhiên là bình yên vô sự rồi, da dày thịt béo làm sao có thể bị thương được chứ.
Khi hai người đang quần ẩu với nhau thì bỗng nhiên nơi này xuất hiện thêm vài nhân ảnh, xuân đức và tử yên vẫn giữ nguyên tư thế cào cắn nhau trên mặt đất mà nhìn mấy người mới đến. khi nhìn rõ đám cô hồn này là ai thì hai người tiếp tục lao vào cào cắn lẫn nhau.
Mãi cho đến khi tử yên nằm gục trên mặt đất thì cuộc hỗn chiến mới kết thúc. lúc này xuân đức mới ngồi trên người nàng ta ngẩng cao đầu khãng định bản thân là người giành chiến thắng. nhìn 6 người xuân đức hỏi :
" có chuyện gì mà 6 tên cô hồn các ngươi lại mò tới đây ? ".
Ánh nguyệt tiến lên phía trước một bước hơi cúi đầu thưa :
" thưa chủ ..