Thiên long đế quốc , trương gia
Từ khi xuân đức rời đi đến này cũng đã hơn 10 năm , trương gia đã khác xưa dưới sự bảo hộ âm thầm của ác ma điện bây giờ đã trở thành đại gia tộc đứng đầu, đến cả hoàng thất cũng không bằng.
Từ vài năm trước trương gia phát triển vô cùng thuận lợi, thuận lợi đến mức kì quái. làm ăn buôn bán thì có người đến trước cửa cầu , kẻ địch trước kia lúc này cũng là chủ động tới cửa nhận lỗi lầm, tu sĩ ngày nào cũng tới xin nương nhờ gia tộc nhất là việc mấy người nhi tử của gia chủ đương thời liên tục gặp kì ngộ.
Một hôm đang buồn bực vì không có công pháp tu luyện lên cao thích hợp , lam vũ cùng mấy thị tỳ đi ra vườn hoa hít thở thư giãn thì bị da dê nện trúng đầu , lúc đó lam vũ không khỏi ngạc nhiên mở quyển da dê kia ra, nhìn một chút thì thấy đây là một quyển công pháp đỉnh cấp , nhưng quyển công pháp này có đôi chút tà ác nàng khẽ thở dài gấp lại, đang định lên tiếng cảm ơn người cho mình quyển công pháp mà giấu mặt kia rồi trả lại quyển da dê này cho người nọ thì liên tục một đống công pháp bí tịch khác rơi xuống trước mặt nàng, lần này nàng và mấy thị tỳ cùng ngây ra như phỗng.
Khi mấy tên trưởng lão trong gia tộc biết việc này thì cũng là một trận náo động , nhanh chóng tới xem những quyển công pháp kia là có chuyện gì. khi bọn họ nhìn xem một vài quyển thì mắt tất cả đều sáng lên như sói đói.
Ngày tiếp theo chuyện lạ lại phát sinh, tứ công tử trương thiên đi ra ngoài săn giết ma thú không may gặp phải ma thú cao giai bị thương nặng gân mạch đứt hết , xương cốt gần như dập nát , một cái mạng chỉ còn một nữa bị hạ nhân mang về , bao nhiêu y sư nổi tiếng gần xa đều được mời tới nhưng là tất cả đều lắc đầu bó tay , trong khi mọi người đang lo lắng như ngồi trên đống than thì sáng mai trước con mắt kinh ngạc của mọi người trương thiên lại một lần nữa đi ra khỏi phòng sinh long hoạt hổ như không có việc gì cả , mọi người ngay lập tức lại hỏi thăm ,nhưng vị thiếu gia này chẳng biết cái gì, còn quên luôn cả việc hôm qua bị thương.
Mọi người lúc này có ngu cũng phán đoán ra có người đang âm thầm giúp trương gia , nhưng lại không biết là ai giúp, người giúp có mục đích gì nên cả gia tộc sợ bóng sợ gió đóng cửa hạn chế tiếp xúc bên ngoài .
Nhưng từ hai lần đó thì chuyện giúp đỡ không xảy ra lộ liễu như vậy, sau này muốn có công pháp, binh khí gì thì ít ra cũng cần phải đi vào cái di chỉ nào đó, dù cho là di chỉ đã bị người ta tìm rỗng rồi thì ba người nhi tử của gia chủ trương gia đương thời đi vào liền có bảo vật.
Người ngoài không biết chỉ thầm than mấy người này vận khí cứt chó , đi tới đâu cũng gặp bảo vật. còn trong gia tộc thì ai thấy ba