Ngửa mặt nhìn trời , hít một hơi thật sâu xuân đức cảm thấy một kiếp này của mình thật mệt mỏi, cả ngày chém chém giết giết , không biết tới bao giờ mới thoát cái cảnh cả ngày lấy máu tươi tắm rửa đây , hắn thầm than một tiếng, trong lòng của hắn một mảnh hỗn loạn .
" tuy ta có phần không nỡ nhưng việc nên làm vẫn phải làm, vũ y không thể không cứu , đã vậy thì các ngươi chịu khó hi sinh một chút đi ". xuân đức tự nói với bản thân.
Hắn tự giễu cười một cái , hắn biết mấy cái tông môn, thánh địa gì đó còn không biết là kẻ nào đang đối phó bọn họ nên cả đám mới lặng yên như vậy. nếu cả đám kia biết là ai đang đối phó bọn hắn mấy thế lực này sẽ ngay lập tức cùng nhau đối phó bản thân. ngay cả diệp linh tông cũng vậy , hắn tuy không đối phó với tông môn này nhưng xuất hiện một người ngoại lai có thể uy hiếp tới sự cân bằng của nơi này thì khi diệp linh tông cao tầng biết cũng sẽ cùng các thế lực khác liên hợp lẫn nhau không tiếc giá lớn đối phó hắn.
Thanh trúc là thiếu tông chủ của diệp linh tông điều này là thật , quan hệ giữa hắn và thanh trúc rất tốt cũng không sai , nhưng cái quan hệ này không nói lên được cái gì cả, nếu cao tầng diệp linh tông biết hắn có năng lực có thể uy hiếp đến sinh tử tồn vong của tông môn thì đám người này sẽ không tiếc cái giá lớn mà tiêu diệt hắn.
Lòng người khó đoán, trên đời chỉ có 2 từ lợi ích mới là chân lý , còn 2 từ chân tình thì khó . tin vào một người rất khó nếu không có gì giàng buộc lẫn nhau muốn đặt hết niềm tin vào một người đối với hắn là một điều không thể.
"có thể sau đêm nay mọi chuyện sẽ thay đổi thật lớn " .. xuân đức lại tự nói với bản thân một câu , sau đó hắn lại bay về nơi giam cầm y tiên cô nàng kia.
.......
Không qua bao lâu hắn đã đến nơi , đi đến trước mặt hai cô nàng xuân đức đưa tay ra , hắn nhìn vào y tiên nhẹ nói :
" đưa cho ta "
Y tiên nhìn thấy xuân đức một lần nữa quay lại trong lòng hiện lên một loại sợ hãi không tên , khi nhìn thấy sắc mặt xuân đức không tốt thì nàng không dám nhìn nữa, nàng cúi mặt nhìn xuống đất, đưa tay vào trong ống tay áo run run lấy ra một cái ngọc bội đặt vào lòng bàn tay xuân đức nói :
" mọi thứ ta biết đã truyền hết vào trong cái ngọc bội này rồi , ngươi có thể thả mấy người bọn ta ra ngoài không ? ta hứa sẽ không tiết lộ bất cứ cái gì cả " ..- y tiên giọng nói có chút run run, nàng trong lòng hi vọng tên ác ma này có thể thả cho nàng một con đường sống mặc dù biết là vô cùng mong manh.
Đúng như nàng suy nghĩ xuân đức sau khi tiếp nhận ngọc bội từ trong tay nàng, sau khi nghe mấy lời cầu xin của nàng hắn chỉ thản nhiên quay người rời đi sau đó để lại một câu :
" không phải lúc này ".
Nhìn thân ảnh xuân đức biến mất , y tiên thở dài một hơi, nàng biết tên kia nói " không phải lúc này " cũng đồng nghĩa nàng chỉ có một con đường lựa chọn ở lại đây mà