Khi đi ra ngoài căn nhà nhỏ được rất xa vũ y nằm trên lưng xuân đức bỗng nhiên mở miệng hỏi :
" ca ca, muội muốn hỏi cái này nhưng muội sợ ca ca giận"
" tiểu y muốn hỏi cái gì? sao ca ca có thể giận được chứ , chẳng lẽ ca ca nhỏ mọn vậy sao"..- xuân đức cười mắng.
" vậy sao ?".vũ y ngờ vực nói.
Xuân đức dùng một tay vươn ra sau cốc đầu cho nàng một cái nói :
" dám nghi ngờ ca ca à , xem ca ca là người nào "
Vũ y bị cốc một phát tuy không đau nhưng nàng vẫn làm một bộ đáng thương , nàng dùng một tay xoa xoa chỗ bị cốc, dùng một loại ngữ khí như bị ai khi dễ nói :
" không thèm chơi với ca ca nữa. hừ hừ ." nói xong nàng lại một lần nữa dán sát vào lưng xuân đức không nói gì thêm.
Xuân đức thấy vậy thì chỉ là cười cười bước từng bước trên cánh đồng hoa, cảm nhận cái trong lành của tự nhiên, cảm nhận hương hoa trong gió.
......
Ở trong ngôi nhà nhỏ trên đồi hoa hai người tiểu y tiên cùng kim phượng hoàng đang ngẩn người bên trong, bầu không khí có vẻ hơi áp lực, lúc này kim phượng hoàng ngẩng đầu lên hỏi :
" y tiên tỷ chúng ta bây giờ làm sao ? có nên đáp ứng hắn không ?"
Y tiên lúc này cũng đang lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, nếu đáp ứng thì nàng chẳng lẽ là phản lại thần điện, tuy không nhiều có tình cảm gì hết nhưng đây cũng là nơi nàng từ nhỏ được gia tộc đưa vào nói không có tình cảm là không thể nào nhưng mà nếu không đáp ứng thì với tính cách của tên kia thì nàng đoán chắc hắn sẽ không ngần ngại mà giết nàng cùng mọi người đâu.
Sau một hồi suy nghĩ tiểu y tiên hiện lên vẻ kiên định, giữ lại cái mạng nhỏ rồi tính sau, đã là sinh linh cái nào lại không muốn sống. nàng nhìn về phía kim phượng hoàng nói :
" trước đáp ứng hắn, đi được bước nào hay bước đó "
Kim phượng hoàng cũng là gật đầu nàng cũng có suy nghĩ như vậy, có quyết định rồi khuôn mặt nàng giãn ra không còn cau có như khi trước, nàng cười lên một tiếng như muôn hoa đua nở, sau đó nàng mới nhớ tới cái gì nói :
" y tiên tỷ , tỷ nói xem tiểu cô nương khi trước như thế nào ? "
" nha đầu kia sao ? ". y tiên hiện lên vẻ suy tư, nàng nhớ lại tình cảnh khi trước, một lúc sau nàng khẽ mỉm cười nói :
" nha đầu kia rất thuần khiết , ta rất thích nha đầu đó ."
Kim phượng hoàng cũng là gật gù, nhưng sau đó nàng lại cau mày nói :
" muội cũng thấy như vậy, nhưng mà làm sao một nha đầu thiên chân vô tà như vậy lại là muội muội của tên đáng sợ kia. mà hình như tên đáng sợ kia rất yêu thương tiểu muội hắn ."
Tiểu y tiên lắc nhẹ, nàng thở dài nói :
" ai cũng có khuyết điểm cùng ưu điểm, không ai là hoàn hảo cả ."
.....
Sau khi đi đây đi đó vui đùa một thời gian mấy giờ xuân đức, vũ y cùng ma thiên ly cũng ngừng lại không đi tiếp nữa.
" giờ muội muốn đi đâu chơi tiếp ? "
Vũ y lúc này lại dán trên lưng xuân đức, nghe ca ca hỏi nàng suy nghĩ trong nháy mắt rồi nói :
" đi tìm mọi người đi ca ca, muội có chút nhớ lan lan, tiểu thất á "
" vậy sao? ừ để ca ca đưa muội đi tìm bọn họ "..- xuân đức nói.
Ngay sau đó hai người một thú biến mất ngay tại chỗ chỉ để lại một cái bóng ảnh nhạt nhòa dần dần.
.....
Bên ngoài không gian vong linh, nơi khi trước xuân đức bố trí đại hình sát trận ba thân ảnh từ từ hiện ra.
Ngay khi xuân đức ba người hiện thân thì một luồng ánh kiếm kinh thiên mang theo uy áp khủng bố vô cùng chém tới, nơi ánh kiếm đi qua mọi vật tan biến để lại phía sau là vô số vết nứt không gian.
Vì quá đột nhiên cùng bất ngờ xuân đức cũng không kịp làm nên ứng phó gì cả nhưng cơ thể hắn tự chủ bật phòng hộ thuẫn , một vòng ánh sáng màu lam nhạt bao trùm ba người.
Rầm rầm...rầm rầm
Một trận đất rung núi chuyển, cát bụi bay mù trời, cả một vùng địa vực sụp xuống. nơi này không gian kết cấu rắn chắc như vậy mà lại tạo nên cảnh tượng như vậy không cần nói cũng biết uy lực của đòn đánh kia như thế nào.
Bụi mù tán đi, ba thân ảnh từ từ hiện ra một thiếu niên có khuôn mặt băng hàn đang nhìn về nơi trên cao, một tiểu cô nương có khuôn mặt non nớt đang ôm chặt phía sau