Niềm vui đến quá đột ngột thiếu niên lại một lần nữa ngốc tại chỗ, phải sau mấy phút hắn mới lấy lại tinh thần lôi kéo tiểu muội của mình đi lại gần tiểu y tiên, hai huynh muội quỳ xuống dập đầu thành kính nói :
" tiểu đồ vô khuyết cùng tiểu muội lung linh cảm ơn sự phụ đã ra tay cứu giúp, sau này dù có lên núi đao xuống biển vì sư phụ đệ tử cũng không từ."
Hắn cử động quá mãnh liệt khiến cho vết thương lại ứa máu ra nhìn đến tội, tiểu y tiên không đành lòng nâng hai đồ đệ của mình lên cưng chiều nói :
" sư phụ cũng không cần các ngươi đi làm gì, sau này có sư phụ ai cũng không làm hại được đến các ngươi."
" cảm ơn sư phụ" tiểu lung linh dùng giọng non nớt lên tiếng cảm ơn.
Tiểu y tiên cười híp mắt lại rất vui vẻ vì thu được hai đồ đệ ưng ý, nàng nhìn về phía xuân đức nói :
" điện chủ người không thấy đồ đệ của ta bị thương rồi sao? nhanh nhanh đến đây giúp một tay."
Xuân đức cũng là híp mắt cười cười, hắn tiến lại gần tiểu y tiên cho nàng một cái cốc vào đầu.
" cốp "
Một cái cốc đau điếng khiến cho tiểu y tiên đau sắp khóc, nàng dùng hai tay bưng bít lấy nơi bị cốc, dùng ánh mắt đáng thương nhìn xuân đức. xuân đức không để ý tới ánh mắt đáng thương kia, hắn dùng giọng dạy bảo nói :
" muốn làm le với đệ tử cũng là nên chọn mấy tên yếu đuối kia kìa, không nên đánh chủ ý lên ta nghe chưa, không có lần sau nữa ."
Nói xong thì hắn quay sang nhìn hai đệ tử của tiểu y tiên ôn hòa nói :
" sư phụ các ngươi hơi ngốc, sau này đi theo nàng đừng để bệnh ngốc lây nhiễm, phải cẩn thận đấy."
Mọi người một trận phì cười, tiểu y tiên thì cả khuôn mặt đỏ lên.
Một luồng năng lượng ôn hòa từ xuân đức bao trùm lấy vô khuyết cùng lung linh nhanh trong trị thương cho hai người, thương thế vô khuyết rất nhanh thì bình phục nhưng lung linh thì không có biến đổi, xuân đức lập tức nhướng mày lên,lập tức ngừng lại trị liệu.
Mọi người xung quanh thấy cữ động khác thường của xuân đức cũng là nghi hoặc nhìn về hắn, tà long cũng thấy hiện tượng khác thường của lung linh nói :
" tiểu nha đầu có gì quái lạ, mọi năng lượng của người trị liệu cho nàng đều bị cái gì đó hấp thu mất."
Cả đám nghe vậy thì kinh ngạc, nhao nhao dùng thức thức thăm dò tiểu cô nương nhưng không bắt đến bất cứ việc gì cả. tiểu y tiên lo lắng cho đồ đệ lên tiếng hỏi thăm :
" điện chủ người có phát hiện gì sao? "
Xuân đức cũng là lắc đầu, vì hắn cũng dò xét mấy lần mà cũng không thấy cái gì cả.
" không cần lo lắng, để ta câu thông với vô địch, tên kia nhất định có cách."
" mọi sự nhờ vào điện chủ" ..tiểu y tiên nói.
Xuân đức rất nhanh đã câu thông được với vô địch, một đạo bạch quang lóe lên vô địch xuất hiện. không có nhiều lời hắn tiến lại gần nhìn lung linh, hắn an ủi cô bé.
" không cần sợ, ta là thái thượng trưởng lão của ác ma điện."
Lung linh còn đang có chút sợ hãi nghe vậy thì mới bình tĩnh lại gật đầu.
Tiểu y tiên cùng mọi người cũng cho nàng một cái gật đầu cổ vũ nàng.
Vô địch thấy cô bé như vậy