Hai năm thời gian sau...
Trong hai năm này nhóm người tà long cũng không để đám môn đồ ác ma điện bên trong không gian bảo vật nữa mà triệu hồi tất cả mọi người ra bên ngoài, một đường từ khu vực bên ngoài đi thẳng vào khu vực nguy hiểm của viễn cổ chiến trường.
Qua đi không biết bao nhiêu trận đại chiến cũng có khoảng mấy trăm người bỏ mình nhưng ai còn có thể trụ lại thì đều là tinh anh trong tinh anh, không nói đến chiến lực kinh nhân , hơn nữa bọn họ trong lúc vô hình đã hình thành thức chiến đấu vượt cấp.
Nói đến những người bỏ mình cũng không phải hoàn toàn bị gạt bỏ, bọn họ chẳng qua là chết đi một lần mà thôi, vẫn còn hạch tâm để tái sinh trăm năm sau khi hạch tâm hấp thu đạt đến tình trạng nhất định bọn họ lại một lần nữa sống lại.
Có mấy vị cự đầu ở đây cũng không phải làm trang trí, tuy mặc những môn đồ này thỏa thích phô bày tài năng bản thân , đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ, không thể địch lại mất đi sinh mệnh nhưng cũng không phải bạch bạch để bọn họ triệt để chết đi nếu sau này xuân đức đi ra biết được bọn họ để mặc môn đồ triệt triệt để để chết đi thì đảm bảo ai cũng không có quả ngon để ăn.
Đội ngũ hơn ngàn người gần một ngàn năm trăm người lúc này chỉ còn chưa đến 700 người có thể nói 2 năm nay là khắc nghiệt đến trình độ nào nhưng mọi người còn sống đứng ở nơi đây không có một ai bất mãn, bọn họ biết đây là con đường bọn hắn phải đi qua, có các vị đại nhân ở đây bọn họ có thể chết nhưng không thể lùi bước.
Lùi bước không những mất hết mặt mũi bị mọi người khinh bỉ , hơn nữa là triệt để chết đi không có tồn tại một đường sinh cơ nào.
Gần 700 người đứng ở trên một đỉnh núi cao nhìn xuống trận chiến bên dưới ý chiến chiến đấu mỗi người sục sôi, ở trong khu vực nguy hiểm của viễn cổ chiến trường thì thường xuyên có thể thấy được các cuộc chiến có số lượng người tham gia trong đó vô cùng nhiều, từ vài ngàn đến vài trăm triệu cũng có.
Trận chiến bên dưới này là một trận chiến nhỏ quy mô khoảng 10 vạn người đổ lại, với ở trong khu vực nguy hiểm này có một quy luật bất thành văn đó là " không phải người mình gặp phải nhau ắt có một cuộc chiến, đâu đâu cũng là kẻ thù nếu không giết người sẽ bị người giết."
" long đại thúc còn chưa thấy cửa thông đạo không gian kia sao ? làm sao tìm lâu như vậy vẫn chưa thấy ? "..- tiểu thất" rắn mập" ở phía sau giật giật áo bào của tà long hỏi.
Tà long dùng một tay xoa đầu tiểu thất ngữ khí ôn hòa nói :
" còn không có nha đầu, cái này cần phải chờ đại ca của nha đầu ra giải quyết. "
" chúng ta không thể xé mở không gian thông đạo đi về đại thiên thế giới kia sao ? ".. tiểu thất tiếp tục hỏi.
Lần này đến lượt tuyết anh lên tiếng trả lời câu hỏi của nàng :
" xé mở là có thể nhưng là theo 2 năm này quan sát cái viễn cổ chiến trường này liên tục di động nếu không có đánh dấu vị trí cụ thể nào ở đại thiên giới kia thì không thể nào tạo thông lộ chính xác được. tỷ biết ca ca muội trước khi đi đến nơi này đã chuẩn bị mọi thứ nhưng là tỷ không thể xác định à." nói đến đây nàng thở dài một hơi bất đắc dĩ.
Mấy tiểu nha đầu gật đầu xem như đã hiểu, có lẽ hai năm này