Vạn dặm đường không nói là xa nhưng ở trong viễn cổ chiến trường này lại là một quãng đường không ngắn, không tính bị thiên địa áp chế , chỉ riêng các kẻ cản đường thôi nội cũng làm người ta đau đầu.
Trên đường đi đến nơi kia, người của ác ma điên sơ sơ giản lược cũng gặp được 12 tràng chiến đấu chậm trễ một đoạn thời gian khá dài mới đến được nơi đó. vừa đến nơi thì một tình cảnh làm bọn họ ngây người.
Ở nơi đây người nhiều vô số, tiếng la giết khản cả cổ, ở sâu bên trong kia đang có một bộ khô lâu màu đen xì cực độ âm trầm khủng bố, tay cầm liêm đao liên tục huy liêm đao chém giết những kẻ xung quanh.
Xung quanh hắn phạm vi vài dặm đã không còn mấy kẻ sống, trên mặt đất là vô số khô cốt, trên bầu trời cũng là vô vàn lôi điện thô to như du long đánh thẳng vào đỉnh đầu khô cốt kia.
Nhìn tình cảnh trước mắt tà long ngạc nhiên nói :
" làm sao lại nhiều kẻ đến nơi này vậy, chẳng lẽ có thần vật gì sao ? "
Tuyết anh cũng đồng ý với cái thuyết pháp này nói :
" không vì bảo vật làm sao hết tên này đến tên khác lên vây công cái bộ xương kia, ta đoán bảo vật đang nằm ở trên bộ xương đó. mà đám người này hẳn không phải vừa đuổi kịp tới nơi này mà là đã đến nơi đây từ lâu rồi."
Tuyết anh có thể nói là nhất châm thấy máu, nàng suy đoán không có sai bao nhiêu, nơi đây đang có bảy cổ thế lực cùng nhau liên hợp muốn phân chia miếng bánh lớn này.
Còn không đợi nhóm người ác ma điện tới gần thì đã có mười mấy người mặc quần áo không đồng nhất đứng ra ngăn cản, người trung niên đi đầu nhóm người kia đứng ra nói :
" các vị nơi đây không phải nơi mà các vị có thể đến , quay lại nhanh nhanh còn kịp bằng không uổng cái mạng nhỏ nơi này. đến khi đó đừng trách tại hạ không nói với các vị."
Cứ ngỡ sẽ có một cuộc tàn sát nho nhỏ nhưng là không nghĩ tuyết anh thống thống khoái khoái ra lệnh cho mọi người rút về phía sau không chút do dự.
Mọi người không hiểu làm sao nàng lại phản ứng như vậy nhưng là cũng không ai dám có ý kiến gì, mãi khi đã lui ra rất xa tìm được một nơi nghĩ chân thì tà long mới lên tiếng hỏi thăm chuyện khi nãy:
" nơi kia có cái gì sao? làm sao ngươi chưa đánh đã rút lui rồi. "
Đây cũng là tiếng lòng của mọi người, không hiểu làm sao nàng lại quyết định như vậy, bây giờ cả đám đang vểnh tai lên nghe.
Tuyết anh nhìn mọi người một lượt rồi nói :
" khi nãy ta bỗng nhiên cảm giác đến điều không lành nên quyết định lui lại, chưa nói cảm giác của ta là đúng hay không nhưng việc đi đầu xông lên giao tranh với con khô lâu kia quả thực là một điều không sáng suốt chút nào. thực lực con khô cốt kia rất mạnh nếu không có bị lực lượng gì đó cầm tù thì đám tu sĩ ở đây đã chết từ lâu rồi, chúng ta tội gì phải làm chim đầu đàn nào, nếu như hạ được con khô lâu kia thì cũng bị đám người ở đây vây công. mọi người thấy có đúng không? "
Mọi người cũng không phải người ngu, chẳng qua lúc trước đang tò mò là có bảo vật gì xuất thế muốn lên trước xem một lần mà thôi, bọn họ đều biết những đạo lý mà tuyết anh nói, cả đám cùng nhau gật đầu.
Tà long thì âm hiểm hơn nói :
" ngươi sẽ không phải chỉ