Xuân đức cùng kiều kiều cứ như vậy mà nhẹ nhõm đi ra bên ngoài, nơi họ đi qua đám khách nhân cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn một cái. thực ra là có vài rắc rối tới đấy nhưng trong bóng tối xuân đức đức trực tiếp khiến đám con bọ kia bốc hơi khỏi nhân gian hết rồi.
Đi khỏi cửa hàng ăn kiều kiều vẫn một đường trầm mặc , xuân đức dùng một tay vuốt tóc nàng hỏi :
" nha đầu sợ sao ? "
Kiều kiều gật đầu, nàng dựa sát vào xuân đức nhẹ nhàng hỏi :
" ở bên ngoài ca ca thường hay giết người sao ? "
Xuân đức nhẹ gật đầu nói :
" giết rất nhiều , nhiều tới ca ca cũng không còn nhớ là mình giết bao nhiêu nữa rồi. sau này muội ra ngoài đời rồi sẽ thấy nhân tâm hiểm ác đến mức nào ? đêm nay còn có mấy kẻ sẽ tới nữa kia, muội muốn xem mặt bọn chúng hay là để tam ca xử lý luôn."
Kiều kiều không nói gì, cô bé lặng yên siết chặt bàn tay đang nắm với tay xuân đức . xuân đức cười ha ha nói :
" tí nữa ca ca về kể chuyện cho muội nghe. giờ đi thôi kiếm nơi ở tạm thôi."
........
Sau một canh giờ hai anh em cuối cùng cũng đã tìm được một nơi ở tạm tốt, đáng lý ra hai anh em chỉ muốn có một phòng bình thường thôi, ai ngờ nhà trọ chỉ còn một phòng hạng sang giá 100 trung phẩm linh thạch một đêm.
Vừa giết người xong xuân đức liền bắt đầu vận chuyển thanh tâm quyết cho tâm tình bình tĩnh lại , cứ mỗi lần giết người ý niệm sát phạt lại sục sôi lên. đây cũng không phải tâm tính hắn không kiên định mà là do huyết mạch địa ngục thiên long gây nên.
Sau một canh giờ hắn mới ngừng lại vận chuyển thanh tâm quyết, vừa mở mắt ra hắn đã thấy em gái kiều kiều của hắn đang nhìn hắn một cách chăm chú. xuân đức sờ đầu nàng nói :
" nha đầu, giường của muội ở bên cạnh sao không nằm , lại sang bên giường tam ca làm gì ? "
Kiều kiều thành thật nói :
" tam ca nói có người muốn gây bất lợi cho chúng ta nên muội mới qua bên này ở cạnh tam ca cho an toàn mà."
Xuân đức gật đầu nói :
" vậy cũng được, giờ cũng muộn rồi ngủ thôi."
Hắn ý niệm động tất cả các đèn đuốc trong phòng đồng loạt tắt đi, chỉ để lại một cái đèn linh thạch phát ra ánh sáng nhàn nhạt mà thôi. hai anh em cứ như vậy kéo chăn lên nằm ngủ.
Nằm một lúc lâu nha đầu kiều kiều hết lăn qua trái lại lăn qua phải y như con sâu. xuân đức giữ chặt nàng lại nói :
" muội còn lăn qua lăn lại nữa sẽ rớt xuống đất đấy, làm sao mà cứ chằn chọc mãi thế."
Kiều kiều ngượng ngùng nói :
" muội không biết nữa thấy trong lòng không yên, không làm sao ngủ được, hay ca nói chuyện với muội đi. muội hỏi vấn đề này tam ca phải nói thật lòng, ca có tình lữ chưa ? "
Xuân đức mở mắt ra, nhẹ nhàng nhéo nhéo cái má của nàng nói :
" ca không có . vậy còn muội đã có người mình thích chưa ? "
Kiều kiều khuôn mặt trong bóng tối đỏ lên, nàng ngượng ngùng nói :
" muội có, mà người đó không thích muội. huynh nói xem muội phải làm sao ? "
Xuân đức vỗ về lưng nàng , dùng giọng nói ôn hòa nói :
" ca cũng không biết làm sao khuyên muội cả ,ca chỉ muốn mình mạnh lên bảo vệ người thân của mình sống an toàn, hạnh phúc mà thôi. còn hạnh phúc của muội thì muội tự mình chọn lựa đi không ai có thể ép buộc muội được cả. đời sống tu sĩ dài vô cùng nên có một đạo lữ."
Kiều kiều cũng dùng một tay ôm lấy xuân đức, sờ cái lông trên người hắn. nàng