Bên cạnh mấy cô gái thấy một màn này thì nôn khan. hành vi của xuân đức quá ác tâm, bọn họ biết ba người này đáng chết nhưng cũng không cần hành hạ người tới như vậy chứ.
Xuân đức hài hước nhìn bà lão sau đó ném bà ta cho con ma lang con, nói là ma lang con thôi chứ nó to như con trâu vậy nhỏ bé gì, chỉ là tuổi đời còn nhỏ thôi. con ma lang này vui thích không thôi được chúa tể ban thưởng nó không vội nuốt chọn bà lão mà là ăn hết nội tạng sau đó đến tứ chi.
Đến tên cuối cùng xuân đức ánh mắt bỗng nhiên phát quang. hắn nhìn chằm chằm vào tên thanh niên kia cười hắc hắc.
" tu luyện ngũ hành công pháp, tốt à. lực lượng ngũ hành trong cơ thể cũng không tệ."
Xuân đức phát động năm chiếc nhẫn bên tay trái, năm luồng năng lượng cuốn lấy tên thanh niên kia. mắt thường có thể nhìn thấy tên thanh niên kia nhanh chóng già yếu, năng lượng trong cơ thể suy kiệt, chẳng mấy chốc đã biến thành ông lão 90 rồi.
Xuân đức cũng không phải loại nhân từ gì , hắn thấy tên kia gần chết rồi mà năng lượng bản nguyên cũng sạch nên tiện tay một chưởng đập xuống, tên kia ngay lập tức biến thành bãi máu thịt bầy nhầy.
Đến lúc này cả ba tên đuổi giết đệ tử hắn đều bị chung kết. thấy con ma lang kia ăn xong bà lão rồi thì xuân đức cũng thu nó vào , nhưng lúc hắn định thu vào thì từ trong miệng con ma lang phun ra một cái nhẫn ẩn chứa phong thuộc tính mãnh liệt, nhặt chiếc nhẫn lên xuân đức quan sát một lúc thì ghét bỏ ném cho mai anh.
" cho nha đầu ngươi đấy, một kiện thánh khí phong hệ rác rưởi. đáng lý ra ta phải xác định ở nơi này thì làm gì có đồ tốt."
Mai anh tiếp nhận chiếc nhẫn thánh khí kia mà đứng ngây ra đó, phải biết đối với nàng một kiện thánh khí cũng là một bảo vật à. nàng khom người cảm ơn :
" tạ ơn điện chủ."
Mọi người ở bên cạnh thấy vậy cũng hâm mộ không thôi. thánh khí là cái gì cái này là tượng trưng cho bảo vật trí cao rồi, ai mà không mong muốn sở hữu một kiện cơ chứ, vậy mà có ngươi xem như rác ném đi.
Nhìn về thiên tuyết , xuân đức hỏi :
" có còn tên nào nữa không sư tôn giúp con heo ngốc nhà ngươi giải quyết một thể ."
Thiên tuyết lắc đầu nói :
" không có, chỉ có ba người này thôi."
" như vậy à, được rồi chúng ta về thôi. "..- xuân đức nói. nhưng nhớ tới cái gì hắn lại hỏi :
" thế tiểu uyển đã tìm thấy đệ đệ của mình chưa ? "
Tư uyển lúc này mới thưa :
" đã gặp được, cảm tạ điện chủ rất nhiều." nói xong nàng còn muốn giới thiệu đệ đệ của mình nữa nhưng bị xuân đức ngăn lại, hắn nói :
" tìm được là tốt, chúng ta nhanh về thôi đến tết rồi."
Nghe câu đến tết rồi ba cô gái ác ma điện đều không khỏi có chút xúc động. bọn họ đa phần đều không còn người thân nên có chút mất mát.
" đúng vậy , đến tết rồi chúng ta nên về nhà."..- mai anh có chút thổn thức nói.
Thiên tuyết cầm tay huyền tông chủ nói :
" huyền tỷ chúng ta phải về đây, tỷ ở lại mạnh khỏe nhé. khi nào lên trung thiên thì nhớ tìm đến ác ma điện của ma long đại lục nhé. khi nào tỷ đến chỉ cần lộ ra cái ấn kí mà muội đưa cho tỷ là được."
Huyền tông chủ mĩm cười nói :
" tỷ biết rồi, rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại."
Mọi người nói lời tạm biệt nhau đôi ba câu thì chia tay. xuân đức mang theo mấy người cùng nhau na di đi