Bóng ảnh hắn không biết mọi người nói gì về mình, mà có biết thì hắn cũng không bao giờ quan tâm đến, tâm trí hắn rất đơn giản, làm mọi việc vì bản thể, kẻ nào gây bất lợi cho bản thể thì tìm cách tiêu diệt. còn cái gì tốt xấu, danh vong, quyền lực hắn không quan tâm. à có một việc hắn quan tâm nữa là ăn uống, ăn mang lại cảm giác đê mê cho hắn.
Rời đi chủ điện hắn đến thẳng nơi chế biến thực phẩm của ác ma thành, khu chế biến này không nằm ở bên trong bất kì thành trì nào mà là một khu vực riêng biệt ở gần tường thành xung quanh cả 4 tòa thành.
Nơi chế biến này cũng rất lớn , đủ để nơi chứa và làm thịt đám dị thú dài hàng vạn mét. lướt qua tất cả như mấy gió phiêu tán, bóng ảnh nhàng chóng tìm được đám người tà long. khi thấy bóng ảnh xuất hiện thì mấy người tà long cũng rất ngạc nhiên, tà long lên tiếng hỏi thăm :
" lão bóng ngươi đi đâu vậy ? "
Bóng ảnh đi lại gần đứng cạnh mấy người, nhìn con dị chủng xà trước mắt đánh giá một chút sau đó mới trả lời tà long :
" đi gọi cô bé thiên tuyết nấu cháo cho lão đại ấy mà. con dị thú vương này các ngươi bắt ở đâu vậy ? "
Mấy người nghe vậy thì có đôi chút ngạc nhiên, tà long nói :
" bị lão bạch bắt cách đây mấy trăm dặm, mà củ cải sao lại muốn ăn cháo ? hắn cũng phải ăn à. "
Bóng ảnh gật đầu đáp :
" lão đại không cần ăn cũng được nhưng thịt đám dị chủng này sinh cơ rất nhiều , ăn vào có khả năng khôi phục vết thương. ta đang định ra ngoài giết một vài con mang về nấu nhưng mọi người bắt được một con rồi thì đỡ mất công ta đi. mà lão đại có dặn, mọi người có việc gì khó khăn thì ta cũng có thể giúp đỡ."
Tà long cười cười :
" thịt nó thật ngon vậy sao, nếu nó bổ dưỡng vậy thì nấu luôn một con này đi. để cho mọi người cùng nếm thử một chút. ngày trước cũng có bắt được một ít dị chủng nhưng phẩm chất bọn nó chắc hơi thấp nên người ở dưới cũng không báo lên trên bằng không ta sớm cho người đi săn đám này về nuôi nhốt rồi."
" mọi người muốn làm sao thì làm, ta lấy quả tim của nó trước. đúng rồi cô bé thiên tuyết kia ở đâu ?" bóng ảnh nói.
Tuyết anh đáp :
" ừm, người lấy đi, thiên tuyết đang ở bệnh xá, ngươi đến đó là tìm được nàng."
Bóng ảnh không nói gì thêm, chỉ nhẹ gật đầu sau đó dùng tay moi ra trái tim to như đùng, quả tim lúc này vẫn đang còn sống vẫn nhảy lên bịch bịch. lấy xong quả tim bóng ảnh liền biến mất.
Đi tới bệnh xá bóng ảnh liền thấy thiên tuyết đang khám bệnh cho rất nhiều bệnh nhân.
" cô gái nhỏ đi theo ta." bóng ảnh đứng nơi đó phát ra âm thanh như gần như xa, mọi người ở đây nghe được âm thanh này thì rùng mình liên tục.
Thiên tuyết ngẩng đầu lên nhìn thấy bóng ảnh thì không do dự gì đứng dậy nói với một mỹ phụ bên cạnh :
" nam tỷ, tỷ giúp muội nhé. muội có chút việc."
Mỹ phụ dịu dàng cười :
" được, muội có việc thì đi đi. nhớ thường xuyên đến thăm tỷ."
Mọi người thấy thiên tuyết rời đi cũng không ai ngăn cản nhường ra một con đường cho nàng đi. ai cũng biết thiên tuyết địa vị thế nào, nàng tới đây đã là một điều bất ngờ. nếu có ai dám ngăn cản trừ khi là bị tâm thần rồi.
Chạy đến nơi bóng ảnh, thiên tuyết mị mị con mắt cười nói :
" ảnh thúc, hì hì, có việc gì tìm ta sao ? "
Bóng ảnh đáp :
" có việc cần tìm, sư phụ ngươi nhờ nha đầu ngươi nấu cháo