Mãi tới buổi chiều thì lớp học mới thúc , khi lớp học kết thúc thì hai người thiên tuyết cùng kim phượng hoàng lại đi tới khu vực giao lưu của đám môn đồ.
Ác ma điện môn đồ giao lưu cùng nhau mà người mới lần đầu tới nhìn còn tưởng bọn họ có thâm cừu đại hận gì kia. không có tiếng hét thảm chẳng qua vừa nhìn lên cũng khiến mọi người sợ hết hồn, ví dụ bây giờ trên đài cũng đang có một nam , một nữ.
Nam ánh mắt lạnh lẽo không mang theo một tia cảm tình ba động, nữ cũng vậy. hai bên không có nói lời nào mà nhìn nhau, sau vài giây quan sát thì hai bên cùng một lúc rút kiếm công kích lẫn nhau. không có nương tay, mỗi chiêu thức là đều là chiêu lấy mạng.
Bình thường nhiều người khi đánh nhau sẽ gầm rống, kêu gào tên võ học của mình thi triển nhưng ác ma điện người thì lại không làm như vậy , bọn họ như là một cổ máy giết chóc không có biểu tình ba động, bị mất cánh tay thì khẽ nhíu mày một cái rồi thôi.
Kỹ pháp ác ma điện thiên về đơn giản, tốc độ, hiểm ác. còn cái gì bí kỹ bí pháp muốn thi triển mà tốn thời gian thì không có mấy ai đi học những kẻ như vậy mà gặp phải cùng cấp ác ma điện thì chỉ một đường treo sớm.
Phập
Ngay lúc này trên loạn đấu đài , hai người đang giao tranh kia cùng lúc xuất ra một chiêu giống nhau, cả hai cùng đâm kiếm ngay bụng đối phương, cả hai đều trào máu, ánh mắt hai bên như lưỡi dao sắc bén nhìn nhau sau đó cùng một lúc xoay kiếm, máu tươi vẩy ra.
Cả hai lùi về phía sau một đoạn sau đó lại tiếp tục dùng sát chiêu, cuối cùng thanh niên ngã xuống không dậy được nữa, trực tiếp ngất đi. thiếu nữ thì vẫn có thể đứng vững lấy ra một lọ dung dịch màu đỏ nàng uống cạn, rất nhanh các vết thương trên cơ thể nàng khép lại.
Nhìn thanh niên bị thương nằm nơi đó nàng cũng lấy một lọ dung dịch chất lỏng màu đỏ tách miệng tên kia ra đổ vào, sau đó nàng cầm kiếm của thanh niên rồi cùng ôm hắn xuống đài.
Ở một nơi khác thiên tuyết cùng kim phượng hoàng đều xem toàn bộ cuộc đấu. hai người có chút suy tư , tiếp theo so đấu không phải là hai người nữa mà mấy chục người cùng lên.
Hai bên đủ nhân số liền lập tức triển khai tấn công, nhất công, nhất phong triển khai cực kì bài bản, nhìn từ bên ngoài không lộ một chút sơ hở. nếu muốn công phá trận hình đồng nhất như vậy thì có hai biện pháp đó là thực lực đè ép hoặc dùng số lượng mài chết.
Dù sao sức lực con người có hạn, không ai có thể kéo dài mãi mãi , dù có mạnh tới đâu thì cũng có lúc suy yếu.
Nhưng đang lúc này thiên tuyết nheo mắt lại hắn thấy một tên thiếu niên không phải người của ác ma điện đang đùa giỡn một nữ môn đồ, đi theo tên kia còn có mấy nam tử khác. nhìn qua kim phượng hoàng, thiên tuyết chỉ tay hỏi :
" hoàng tỷ những kẻ kia là thế nào ? không phải người của ác ma điện ta lại có thể đi vào nơi này ? "
Nhìn theo hướng chỉ của thiên tuyết, kim phượng hoàng cũng thấy được những người kia. ánh mắt của nàng nheo lại nói :
" tỷ cũng không biết nhưng theo tỷ thấy mấy tên kia chán sống rồi."
Truyền âm gọi đến một tên môn đồ, tên môn đồ kia mặt mày dữ tợn, ánh mắt sắc lạnh khi nhìn thấy thiên tuyết cùng kim phượng hoàng thì cúi đầu chào :
"xin chào kim trưởng lão, thần nữ điện hạ ."
Thiên tuyết chỉ tay về phía mấy tên nam tử hoa phục kia , dịu dàng hỏi :
" xin chào ngươi, ngươi