Thời gian bất giác lại đi qua một năm.
Thế giới vẫn chỉ có tuyết , gió lớn cùng dị chủng sinh vật hoành hành khắp nơi. đa phần các chủng tộc sinh linh chỉ còn một phần đất mà sinh sống. nhưng chỉ có những nơi có cường đại cường giả mới có thể thủ hộ tốt những người gia nhập.
Đám dị sinh vật kia không biết có bị phát điên gì hay không mà lại thi thoảng tụ lại cùng một chỗ tấn công mấy nơi sinh hoạt của nhân loại hoặc sinh linh không thuộc chủng tộc của bọn chúng. khi công phá thành công thì sẽ là một cuộc tàn sát vô cùng triệt để, tất cả đều bị ăn sạch.
Cũng vì vậy mà rất nhiều thế lực nhỏ đi chuyển xác nhập vào các thế lực lớn để bảo vệ cái mạng nhỏ của bản thân.
.......
Một ngày này xuân đức cuối cùng có thể đi xuống giường, cảm thấy xương cốt kêu rắc rắc do quá lâu chưa hoạt động xuân đức than thở.
" sống như người thực vật hơn trăm năm, mình cũng sắp biến tâm thần luôn."
Nhìn quanh căn phòng thấy một bàn đồ ăn vẫn còn hơi nóng bị người ăn đi một ít, hắn tiến lại ngồi ngồi vào ghế nhìn mấy món đồ ăn ở trên bàn, tiểu đồ đệ của hắn từ ngày hắn bị thương thì đều nấu ăn rồi ăn tại đây, bình thường cô nàng kia đều rất gọn gàng nhưng hôm nay không biết vội vàng việc gì mà còn chưa ăn xong đã đi rồi.
Bàn ăn cũng rất bình thường, một tô canh , một ít thịt rang cùng một bát cơm nhỏ. cầm lên bát cơm ăn dỡ kia xuân đức ăn cùng với thịt và canh ở trên bàn. ăn vào một miếng hắn cảm thấy đồ đệ của hắn nấu ăn cũng rất ngon nhưng so với hắn thì... chắc là tốt hơn hắn nhiều.
Không qua mấy chục giây, bàn ăn đã sạch bách, ăn xong mà hắn cảm thấy càng thêm đói. không thể hiểu nổi con gái sao lại chỉ ăn một chút như vậy.
Đi ra lâu đài sinh mệnh nhìn lên trời đêm xuân đức hít một hơi dài. nhớ tới mấy nha đầu đang bế quan hắn có chút nhớ nhung vội dịch chuyển đi tới tầng cao nhất của lâu đài sinh mệnh, nhìn xuyên qua hắn thấy 4 nha đầu đang bồng bềnh ngồi trên một đài sen băng bên trong căn phòng , cả người phát ra ánh sáng sinh mệnh cường liệt khiến cho bên trong này hoa thảo tự động mọc lên bao trùm khắp căn phòng.
Mỗi nha đầu phát ra ánh sáng có màu khác nhau, giống như heo con thì màu xanh lục, vũ y thì màu đen, dưới ánh sáng của heo con thì thực vật màu xanh mọc lên như rừng , còn dưới ánh sáng của vũ y thì thực vật màu đen lan tràn.
Bốn người hình thành một vòng tròn quay mặt ra ngoài, trên người mỗi nha đầu đang dần dần ngưng thực một hình ảnh ảnh riêng, heo con phía sau lưng có một đôi cánh bướm phát ra quang mang màu tím chớp động , vũ y là song đao giao nhau, lan lan là ba quả cầu sét , còn tiểu thất thì là một viên ngọc màu lam.
Khi mấy hình ảnh này ngưng thực thì sẽ trở thành bổn mạng vũ khí đầu tiên của mấy nàng. những vũ khí này sẽ tăng sức mạnh dần theo chủ nhân của nó. mĩm cười xuân đức cảm thấy vui vẻ.
Không có làm phiền mấy nha đầu bế quan xuân đức nhẹ nhàng rời đi.
.........
Đi ra bên ngoài ngoại giới , dùng thần thức quét một vòng thì hắn không khỏi kinh ngạc. hắn kinh ngạc vì bây giờ khác quá thay đổi quá nhiều, từ thiên đại cho tới ác ma thành khi xưa, còn hai điều hắn ngạc nhiên nữa là ở ác ma thành số 4 đang có bạo loạn , bên ngoài là vô số sinh vật mà hắn không biết đang tấn công tường thành, ngoài ra còn có một đám cường giả đang âm thầm