Sau hai ngày đi sâu vào bên trong cấm khu sinh linh , đám người cuối cùng cũng dừng lại trước một cái khe hở chỉ vừa người đi qua, xuân đức vẫn theo những người này bước xuyên qua khe hở , đi vào sâu bên trong thì lại khác hẳn, nơi này có một không gian rộng rãi ngăn cách hoàn toàn với thế giới băng giá bên ngoài.
Ở đây có một cái cửa thông đạo , không biết cửa không gian này dẫn tới nơi nào. không kịp để cho hắn giả bộ phản kháng thì cô gái tên lệ băng kia đã kéo tay hắn lôi vào bên trong cửa thông đạo không gian.
Vèo một cái mọi người lại xuất hiện ở một địa phương khác, nơi này không có băng tuyết mà chỉ có khói lửa khắp nơi .vừa đi vào thì hắn cảm thấy như có như không mùi máu tươi quen thuộc ở nơi đây.
Thấy cảnh này thì mấy người bên cạnh xuân đức sắc mặt âm trầm xuống, ông lão đạo bào màu xanh gằn giọng nói :
" không ngờ lại có người tìm được thông đạo khác đi vào nơi này, chết tiệt. kẻ nào dám cướp thánh vật của lão phu , lão phu liền giết cửu tộc kẻ đó. "
Lệ băng bên cạnh xuân đức nhìn hắn nói :
" vào đây rồi mà lại có người đến trước , ngươi cũng mất đi tác dụng, bọn họ không còn ai muốn lấy mạng người nữa đâu. ngươi tìm nơi nào trốn đi. ta cùng hai vị sư tỷ phải đi làm đại sự, đợi lúc chúng ta quay lại sẽ mang người rời đi."
Xuân đức không có nhiều lời mà chỉ nhẹ gật đầu rồi nhanh chóng bỏ chạy tìm nơi trú ẩn an toàn , mấy khác thấy hắn chạy đi xa cũng chỉ liếc một cái rồi bỏ qua, đối với bọn họ lúc này xuân đức đã không còn một chút giá trị con kiến hôi.
" đã có người đến trước thì chúng ta tạm thời liên thủ, bảo vật tới tay thì dựa vào thực lực chia phần , các vị cảm thấy sao " .. người thanh niên cầm quạt nói.
" phong lưu công tử đã nói vậy thì nữ nhân yếu đuối như ta đây cũng không ý kiến ." .. lên tiếng là cô gái mặc áo lông, mặt che mạng.
Những người khác đều gật đầu, sau đó cả đám cấp tốc lướt đi xa. xuân đức nơi xa thấy cảnh này thì không tiếp tục đi tìm nơi trốn nữa, hắn có chút cảm khái nói :
" ác ma điện sau này phải đào tạo nội gian mới được, một nơi tốt đẹp thế này mà không ai biết, đã thế còn trong phạm vi quản lý nữa chứ. mà không biết nơi này là nơi nào nữa."
Bóng ảnh lúc này hiện ra nói :
" lão đại ta cảm thấy đi về hướng ngược lại với những người kia mới là đúng đắn, nơi đó ta cảm nhận được một món đồ vô cùng tà ác cùng với hắc ám lực lượng gần như vô hạn."
Xuân đức nghe vậy thì hơi đăm chiêu sau đó nói :
" được, thích liền đi dù sao chúng ta cũng không biết nơi này phân bố thế nào."
Nói xong xuân đức liền bay lên vọt thẳng tới phương hướng mà bóng ảnh nói, nơi này áp chế đối với xuân đức đã không phải rất lớn, không có giống như ở ma long đại lục bị áp chế đến 6 phần rồi.
A ngốc lúc này cũng tỉnh lại, sau mấy ngày hôn mê thì nó cuối cùng cũng mở mắt ra, đôi mắt ngây thơ cùng bộ dạng phì nộn của nó trông tức cười đến cực điểm. nhưng sau một lúc nó bắt đầu hiếu động lên rất nhiều, xuân đức thì chạy thẳng còn a ngốc thì bay vòng vòng quanh hắn.
Không qua bao lâu xuân đức đầu tiên gặp được những vị khách ở nơi này , có 6 người tất cả đều là nam nhân, tất cả đều mặc trường bào màu tím có thêu một con cóc ở trên cánh tay. ánh mắt 6 người này nhìn xuân đức thì hiện lên tia hung ác.
Mấy ngày nay xuân đức chơi cũng đủ, bây giờ hắn cũng không thích cái gì giả trang làm người yếu nữa. nhìn mấy tên kia đã thấy không vừa mắt, không vừa mắt liền giết cần gì