Bên trong khu vực huyết sát chi địa này đâu đâu cũng là hồn phách cùng oán khí nhiều không thể ta, càng đi sâu vào bên trong thì càng nồng đậm, xâm nhập vào mười ngàn dặm thì mức độ nồng đậm tăng lên một tầng cao mới.
" thật nồng đậm oán khí, cái loại oán khí nồng đậm thế này thì bất diệt cảnh vừa vào liền chết, chà chà không biết là tên nào chết không cam lòng mà tạo nên oán khí nhiều thế này. úc , lại có âm hồn có linh trí nữa, hắc , đi lung tung vớ phải báu vật rồi."
Xuân đức nhếch mép cười tà ác sau đó hắn cho phép mọi người ăn thả cửa, cái gì mà âm hồn, dụt hồn, oán khí các loại cứ thoải mái mà hấp thu, được sự cho phép đám muỗi biến dị điên cuồng lên, bọn nó ngay tại chỗ cắn nuốt tất cả từ sát khí, oán niệm, hung linh, đến cả xương cốt cũng không tha. giống như một cái máy hút bụi vậy cả cái không gian màu đỏ đậm này , lấy trung tâm là xuân đức nhanh chóng hấp thu bốn phía.
Lúc mới đầu chỉ là phạm vi nhỏ mấy chục mét sau đó lớn dần thành hàng chục dặm, tiếp theo đó là cả mấy ngàn dặm, cuối cùng là gần 10 vạn dặm bao phủ gần hết nơi đây, ở xa xa cũng có thể thấy bầu trời bên trên nơi này đang nhanh chóng vặn vẹo.
Còn những hung linh ở bên trong nơi này thì điên cuồng gào rú, hưởng ứng đám bọn nó từ bên trong thật sâu nơi này cũng có vài tiếng rống kinh nhân vang vọng khắp nơi...
Đang thu gom mấy bộ xương tốt ở bên dưới nghe được mấy tiếng rống này xuân đức cũng hơi nhíu mày lại, hắn cảm giác những thứ vừa rống lên vừa rồi mạnh hơn hắn không ít. nhưng hắn cũng không có e sợ, đánh không lại thì chạy, chạy là nghề của hắn rồi. mọi người thường thấy hắn một mình quyết chiến với các tồn tại lớn mạnh nhưng bọn họ không biết bản lỉnh chạy trốn mới là điểm mạnh nhất của xuân đức.
Xuân đức có thể bình tĩnh là nhờ vào tự thân nhưng những kẻ tới đây làm gì có mấy người có khả năng đối đầu với các tồn tại vừa rồi nên bây giờ ở trong cái tiểu thế giới phong bế này ,những kẻ khác đang sợ run tim.
Nhất là những kẻ nào ở gần khu vực huyết sát thì các sợ hãi đến nằm trên mặt đất ôm đầu, xuân đức có thể không để ý tới ý chí bên trong tiếng rống khi nãy nhưng những người khác thì không làm như vậy được, bọn họ có thân thể yếu hơn hắn , tinh thần cũng vậy bị ý chí kia ảnh hưởng đến bọn họ tuy không chết nhưng cách ngày tàn cũng không có mấy.
" lão đại ta đã tới giới hạn không thể tiếp tục cắn nuốt hắc ám lực lượng nơi này. cần phải có một thời gian tiêu hóa mới được." sau một tiếng liên tục cắn nuốt thì bóng anh đã dừng cuộc chơi. xuân đức nghe vậy thì gật đầu đáp :
" cứ an tâm tiêu hóa có lão đại ta ở đây."
Nhưng cái từ an tâm vừa thốt ra khỏi miệng thì xuân đức theo cảm tính lệch đầu nghiêng sang bên phải, cùng lúc đó một vệt sáng đỏ xoẹt qua má trái của hắn cắt ra một rãnh máu thật sâu, vết thương chảy ra máu xanh tí tách không tài nào lành lại được. nếu không phải xuân đức kịp thời né thì lúc này hắn không bị thương nặng mới lạ.
Mãi sau khi ánh sáng xoẹt qua một lúc thì tiếng xé gió mới truyền đến, thè lưỡi ra liếm máu chảy qua mép xuân đức ánh mắt trở nên băng lạnh hết sức, cả người bốc lên tà khí ngùn ngụt.
" một cái nhẫn vậy mà có thể làm bị thương bản thể ta, hay, ta thích cái nơi này rồi đấy. mẹ kiếp mới làm bị thương ta xong lại tính ẩn dấu."
Xuân đức nhếch miệng cười vô cùng tà ác, hắn đã thấy vật làm bị thương mình chính là một cái nhẫn có đồ án một con mắt chính giữa, khí linh của cái nhẫn này cũng thông minh không kém thấy tập kích bất ngờ vậy mà chỉ làm xuân đức bị thương nhẹ thì lập tức