" vị tỷ tỷ này có mua không vậy ? nếu mua thì trả tiền đi chứ." ông chủ nhỏ của sạp hàng lúc này rất không vui, hắn thấy thiếu niên kia đã lấy ra linh thạch định mua rồi vậy mà cô gái trước mắt lại phá đám việc làm ăn của hắn, không tức mới là lạ đấy.
Không đợi cô gái lên tiếng thì đã có một thanh niên áo trắng đang vậy xung quanh cô gái kia nghe thế thì vội móc ra một túi nhỏ linh thạch nhỏ đưa cho cậu bé nói :
" tiểu tử đây là cho người, hừ, chỉ là mấy bức tượng gỗ thôi mà."
Thằng bé mở túi trữ vật ra nhìn thì trực tiếp ném thẳng vào mặt tên kia nói :
" người là cho ăn mày đâu, mấy trăm khối hạ phẩm linh thạch cũng không ngại mang ra cho mất mặt, có tiền thì mua không thì cút."
Tên thanh niên kia nét mặt đỏ lên, nhìn thằng bé với ánh mắt bất thiện nhưng lúc này từ phía sau cửa hàng cậu bé đi ra một đại hán đi ra nhìn về phía thiếu niên kia. thiếu niên lập tức co vòi, vẻ mặt hối lỗi sau đó thì liền lủi đi mất.
Lúc này đây lại có vài người khinh bỉ nhìn theo nơi biến mất của tên kia, khi thấy tên kia biến mất hoàn toàn ẩn vào trong dòng người thì mới thôi, sau tên kia thì cũng có một đám người lên tranh trả liền giùm cô gái nhưng cô gái lần này không có nhận mà là cự tuyệt , nàng tiến lại gần nhìn đứa bé hỏi :
" cái này tỷ mua, hết bao nhiêu tiền."
Đứa bé rất chảnh nói :
" 600 linh thạch trung phẩm, đưa tiền xong liền rời đi."
Nghe vậy thì đám hộ hoa sứ giả xung quanh không khỏi trợn trừng mắt nhìn thằng bé, có tên dùng biểu lộ hung ác nhìn đứa bé, lại đặc biệt có vài tên dùng thân phận của bản thân mang ra dọa nạt.
Ngay lúc này lại không biết từ đâu lại đi tới một tên công tử ca anh tuấn tiêu sái vô cùng, tay cầm quạt xếp phe phẩy nhìn rất lãng tử, theo phía sau tên này còn có bốn tên chân chạy. nhìn ký hiệu trên áo thì đều là người của nhất dương tông.
Thấy thanh niên này đi tới đám ruồi đang bu xung quanh cô gái lập tức né ra xa, khi thanh niên lại gần thì cười nói :
" nguyệt như tiên tử chúng ta lại gặp mặt quả là hữu duyên."
Thiếu nữ chỉ là khẽ cười nhạt một cái rồi không nói gì thêm, nàng lấy ra linh thạch đưa cho đứa bé, đứa bé nhận được linh thạch rồi thì liền quay vào bên trong cửa hàng . lúc này thiếu niến mới nhã nhặn nói tiếp :
" không biết hàn mỗ ta đây có thể hay không đi dạo cùng tiên tử."
Cô gái cũng không có từ chối mà gật nhẹ đầu, sau đó hai người rời đi, phía sau là một đám đi theo cam nguyện làm tùy tùng.
***
Về phần của trương tam thiếu sau khi tránh thoát cái của nợ kia thì lại gặp phải rắc rối khác , cũng không biết là tên nào thất đức ăn cắp đồ của một cô gái, mà không may là diện mạo tên kia hình như hơi giống hắn nên chính chủ sau thời gian không lâu thì tìm đến.
May nhờ ba người hương hương làm chứng cùng cho cô gái kia một ít mới yên chuyện, trương tam thiếu thấy ngày hôm nay không phải là ngày may mắn của hắn, hắn muốn đi về nằm ngủ cho lành. nhưng mà mấy cô gái lại kéo hắn đi xem dị bảo" loại bảo vật chưa xác định được cụ thể tất cả công hiệu."
Đi vào trong một cái cửa hàng rộng lớn vô cùng, khắp nơi đang bày bán đủ kiểu dị bảo, nơi đây cũng thu hút rất nhiều người nhưng chắc là do giá tiền để bước vào trong khá cao nên cũng có nhiều người lại lựa chọn rời đi mà không đi vào..
Trương tam thiếu lịch duyệt cũng không nhiều nhặn gì nên cũng chẳng biết các bảo vật bên trong này là gì chứ đừng nói tới tác dụng cùng lai lịch của bọn chúng. ở nơi này cũng có vài người giám định sư nhưng trương tam thiếu nhìn kiểu gì cũng thấy mấy người này giống như đang