Xuân đức thần tình vẫn như vậy, hắn nhìn qua lam nhã nói :
" tiểu nha đầu cầm lấy thứ này đi ra ngoài kia canh giữ, nếu ai có đến hỏi thì nói hai người chúng ta đang tu luyện bí pháp không thể rời đi, nếu người kia cứ khăng khăng muốn vào thì liền diệt kẻ đó cho ta."
Xuân đức ném thất kiếp kiếm qua cho lam nhã, thực ra với thực lực của lam nhã thì không thể tới gần thanh kiếm chứ đừng nói là sử dụng nhưng mà bao bọc thất kiếp kiếm là bóng ảnh nên lam nhã có thể vô tư khống chế.
Đối với lam nhã , xuân đức thấy được tiềm năng giết chóc của nàng, chỉ cần mài đi cái tính cách nhút nhát kia thì nàng sẽ là một kẻ giết người siêu hạng. ở nơi này xuân đức không có căn cơ nên hắn quyết định hao tâm tốn sức bồi dưỡng tay chân.
Lam nhã rất nghe lời nàng cầm lên thất kiếp kiếm không nói một lời đi ra ngoài , nàng biết đây mới là con người thực sự của xuân đức, nàng đã quen với hắn như thế này, tuy có đôi chút sợ hãi nhưng lại cảm thấy một sự phấn khích đến kì lạ ,mà tới chính nàng cũng không hiểu vì sao.
Sau khi lam nhã đi ra xuân đức đảo mắt qua nhìn hạ băng nói :
" tiến lại giúp ta trị thương, cứ theo bí pháp của ta mà làm."
Hạ băng run run đứng dậy, nàng tiến lại gần đứng trước mặt xuân đức. chờ đợi hắn truyền cho bí pháp. xuân đức hai mắt lóe sáng, một tia âm u bay vào bên trong mi tâm của hạ băng, hạ băng cũng không dám né tránh mà cứ để cho tia u quang kia bay vào mi tâm, ngay sau đó một luồng thông tin cực lớn tràn vào linh hồn nàng, nàng bắt đầu ghi nhớ từng chút một những thông tin kia. nhưng càng về sau sắc mặt nàng càng trắng, vì bí pháp của xuân đức quá mức tà ác.
Nói chính xác là nàng phải dùng linh hồn nàng bồi bổ cho linh hồn xuân đức, sau lần này thì nàng ắt sẽ bị trọng thương không thể nghi ngờ. nhưng nếu nàng dám nói không thì đừng nói là linh hồn mà ngay cả mạng cũng không còn.
Cắn răng ngà nàng ngồi xuống bắt đầu dựa theo bí pháp xuân đức đưa cho mà làm theo , bí pháp vừa vận chuyển một cơn đau đớn khiến nàng khó có thể nhịn được ập đến, nàng mặc dù đã cắn răng nhưng vẫn rên lên một tiếng nho nhỏ.
Thần hồn của nàng trong nháy mắt tan ra một phần ba biến thành năng lượng tràn qua linh hồn xuân đức. xuân đức trong nháy mắt cảm thấy bản thân dễ chịu hơn hẳn, do có hạ băng tình nguyện nên năng lượng linh hồn kia rất dễ hấp thụ vừa vào liền bị hắn cắn nuốt không còn một mảnh.
Sau một thời gian sắc mặt của hạ băng càng ngày càng kém, cả người của nàng bắt đầu run lên từng hồi, hai dòng huyết lệ từ mắt bắt đầu chảy xuôi, ánh mắt của nàng bắt đầu vẫn đục. xuân đức ở bên cạnh cảm thấy hạ băng như vậy thì khẽ cau mày , hắn cũng không muốn giết cô nàng này, dù sao nàng ta vẫn còn tác dụng.
Xuân đức điểm nhẹ một cái vào mi tâm ha băng giúp cô ta cắt đứt thi triển bí thuật, ngay lập tức hạ băng nằm lăn ra giường bất tĩnh. xuân đức tiện tay kéo cho nàng cái chăn rồi đứng dậy đi ra ngoài phòng.
Nhờ có hạ băng mà hao tổn linh hồn của hắn được bù đắp phân nữa, công nhận việc khiến người ta tự dâng lên linh hồn với việc tự mình cắn nuốt cách xa một trời một vực. nếu như hắn cưỡng chế cắn nuốt linh hồn của hạ băng thì thương thế chưa chắc đã khôi phục được nữa thành, trong khi có hạ băng tự dâng hiến thì đã khôi phục trên năm thành, như vậy thôi cũng đủ thấy được chênh lệch.
Hắn đi ra ngoài nhìn lam nhã đang nghiêm túc đứng canh cửa thì hài lòng gật đầu nói :
" thấy biểu hiện của nha đầu ngươi rất không tệ, siêng năng, chịu khó , chịu khổ được, lại rất trung tâm. đợi thêm một thời gian nữa nếu ngươi có thể làm ta hài lòng thì ta có thể thu ngươi làm