Thiên hoa sau một lúc bước đi thật nhanh, cắm đầu cắm cổ mà đi khi quay lại thì quả thật chẳng nhìn thấy xuân đức đâu. nhưng nàng chẳng vui vẻ gì mà còn tức giận hơn. nàng giậm chân tức giận mắng :
" tên khó ưa, tên đầu gỗ đáng chết. tại sao lại để ta gặp phải tên chết tiệt nhà ngươi kia chứ, đáng lý lúc đó nên để ngươi chết đi. tức chết ta rồi."
Miệng thì nói vậy nhưng thiên hoa vẫn cứ quay lại tìm xuân đức, có điều nàng vừa định chạy đi kiếm xuân đức thì thấy thân ảnh của xuân đức ở đằng xa xa nàng đang định trách móc mấy câu thì thân ảnh của xuân đức lại lần nữa xuất hiện trước mặt nàng.
" thật nhanh, thật quỷ dị."..- thiên hoa nhìn xuân đức không chớp mắt lầm bầm một câu.
Xuân đức vẫn nhẹ nhàng bình thản nói :
" đi thôi,"
" không cần đi nữa tới nơi rồi. người chúng ta muốn gặp lần này ở ngay phòng này."..- thiên hoa chỉ vào một căn phòng có cửa làm từ gỗ tử đàn.
Nói xong thì nàng tiến lại gần sau đó gõ nhẹ cửa mấy cái, ngay lập tức ở bên trong vọng ra một âm thanh nữ nhân.
" là ai ở bên ngoài ? "
" là ta tiểu hoa đây. nguyệt tỷ,tỷ đang ở trong phòng sao ?"..- thiên hoa đáp lại.
Ở bên trong phòng sau khi yên lặng một lúc thì cánh cửa bỗng nhiên được đẩy ra, một cô gái xinh như hoa như ngọc một thân quần áo xanh lam bước ra . khi nhìn thấy thiên hoa thì trên nét mắt nàng ta hiện lên vẻ vui mừng còn khi nhìn về phía xuân đức thì ánh mắt của nàng lóe lên quang mang kì dị.
Nhưng nàng rất nhanh thì thu liễm lại, nàng nở một cười xinh đẹp sau đó trêu đùa thiên hoa.
" là tiểu hoa đấy à không ngờ lần này tới đây còn mang theo tình lang tới . hi hi, còn cậu bạn nhỏ đây hẳn là người trong miệng tiểu hoa nói rồi. nhìn rất không tệ nha. thôi hai người vào bên trong này đi, để khách đứng ngoài cửa nói chuyện còn ra thể thống gì nữa."
Xuân đức nhếch môi cười nhạt một cái sau đó theo thiên hoa tiến vào bên trong, bên trong phòng tuy rất lớn nhưng cũng không có gì nhiều, ngoài một ít bàn ghế cùng một bộ trà ra thì không còn gì nữa.
Vừa vào bên trong thì thiên hoa liền nói :
" nguyệt tỷ không biết vật kia đã có chưa ? tiểu muội bây giờ quả thực rất cần."
Cô gái có tên nguyệt kia khẽ lườm thiên hoa một cái , làm bộ dạng đau lòng nói :
" tiểu hoa không ngờ lại là người như vậy, vì nam nhân mà nỡ bỏ rơi vị tỷ tỷ như ta đây, khiến ta đau lòng quá đi mất. híc híc."
Thiên hoa thấy vậy thì luống cuống giải thích nói :
" không phải, không phải như vậy. muội đâu phải, chỉ là sắp tới muội sắp tiến vào hỏa phụng tông cần có người giúp đỡ, mà tỷ nhìn xem cậu ta đây. thương thế còn chưa lành làm sao có thể giúp được muội.
Vị nguyệt tỷ lúc này nhoẻn miệng cười nói :
" tiểu hoa làm gì gấp gáp như vậy. đồ ta đã chuẩn bị cho muội rồi, muội đã nhờ vả thì tỷ làm sao dám chậm trễ."
Nói xong nàng liền lấy ra hai cái hộp ngọc màu đỏ, bên trên khắc phù văn dày đặc. đặt hai hộp kia lên bàn , nàng ta nhẹ mở ra hai nắp hộp. ngay lập tức dược hương liền tán phát ra khắp căn phòng, mùi hương có phần hơi tanh khiến người ta cảm thấy có vài phần khó chịu.
Nguyệt tỷ chỉ hai viên đan dược lần lượt giới thiệu cho hai người biết.
" viên đan được bên trái có màu đỏ kia chính là bách kiếp huyết tinh hoàn là một loại thần dược trị lành hầu hết các loại thương thế. viên còn lại kia chính là bách kiếp luyện lưu vân tản có công năng bổ khí nịch ma trong nháy mắt có thể phục hồi lại tiên lực tiêu hao,diệu dụng vô cùng. có điều hai loại đan dược này chỉ có thể tồn chữ trong vòng bảy ngày , sau bảy 7 ngày liền không thể sử dụng."
Nhìn thấy hai viên đan