Sau khi mục đích đã đạt thành thì hai người thiên hoa cùng xuân đức cũng không có nán lại lâu ở đây. cùng trò chuyện một lúc thì hai người liền rời đi. trên đường đi thiên hoa đặc biệt kiệm lời , nàng ta cứ lặng yên như vậy mà bước đi, xuân đức ở bên cạnh tuy thấy hơi kì quái nhưng mà vẫn không có nói cái gì mà bước đi cùng nàng ta.
Bây giờ trời đã về đêm, phố xá cũng đã lên đèn. ngay lúc đi tới một đoạn đường có vẻ tối cùng vắng người qua lại thì thiên hoa bỗng dưng dừng lại đứng trước mặt xuân đức nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. sau đó nàng hỏi một câu khiến cho xuân đức có phần bất ngờ.
" có phải ngươi muốn rời đi phải không ? "
Xuân đức lúc này vẻ mặt vẫn bình thản, không một tia ba động hắn nhìn thiên hoa hỏi lại :
" vì sao lại hỏi ta điều đó ? "
Lúc này đây thiên hoa lại xoay người lại bước tiếp, vừa đi nàng vừa nói :
" trực giác, trực giác của nữ nhân. ngươi có thể nói sau này ngươi muốn đi đâu không ? "
Xuân đức cũng đi theo nàng, trầm ngâm một chút hắn nói :
" việc đó cô không biết vẫn là tốt hơn, dù sao nơi đó ta đi còn không có nắm chắc."
" rất hung hiểm sao ? "..- thiên hoa hỏi .
" ừ."..- xuân đức bình thản đáp một câu.
Sau đó hai người tiếp tục bước đi, không ai nói một lời nào nữa cả cho tới khi về tới phủ thành chủ.
Đi theo thiên hoa , xuân đức tiến tới một trang viên nhỏ , nơi đây có hoa có cỏ, có hòn giả sơn. cảnh sắc rất là trang nhã. khi hai người vừa tới thì liền cho gia nô tiến vào bên trong thông báo cho người trong nhà. thực ra không cần gia nô thông báo thì người trong nhà vẫn có thể biết là ai tới, tu sĩ vốn thần niệm rất mạnh chỉ cần chủ tâm thì ai tới họ đều có thể biết.
Không qua bao lâu thì từ trong nhà bước ra ba người, trong ba người thì xuân đức biết mình thiên tử nhai, hai thanh niên bên cạnh hắn thì xuân đức chưa từng gặp qua.
" tiền bối đã tới, xin mời vào trong nói chuyện."..- thiên tử nhai gặp xuân đức thoáng có chút ngây ra , hẳn là do xuân đức lúc này thay đổi khá nhiều. hai người thanh niên khác cũng hiếu kì nhìn xuân đức nhưng bị ánh mắt thiên tử nhai đảo qua liền cúi đầu.
Việc thiên tử nhai gọi xuân đức một tiếng tiền bối thì thiên hoa cũng không có gì lạ, nàng cũng được cha mình dặn như vậy nhưng mà nàng đã quen với cách xưng hô trước kia nên vẫn không có gọi xuân đức là tiền bối.
Xuân đức nhẹ gật đầu nói :
" chúng ta vào bên trong nói chuyện."
Sau đó 5 người lấy xuân đức cùng thiên tử nhai đi đầu, đi vào bên trong nhà. ở trong nhà lúc này đây đã bày sẵn tiệc rượu đón tiếp. xung quanh còn có một hàng thị nữ xinh đẹp đứng nơi đó đợi sai bảo.
Tiếp theo mọi người cũng theo lệ thường khách sáo với nhau vài câu rồi cùng ngồi xuống bàn ăn. có điều xuân đức cũng không ăn mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
" được rồi, chúng ta nói vào việc chính đi. ta cũng không thích vòng vo có gì nói thẳng đi, nếu có thể giúp được thì ta sẽ không từ chối."
Thiên tử nhai lúc này còn đang sắp xếp lại lời nói cho sao uyển chuyển nhất thì nghe xuân đức nói vậy, khiến hắn có chút không phản ứng kịp. nhưng nét lúng túng trên mặt hắn nhanh chóng biến mất, hắn nở một nụ cười có phần miễn cưỡng nói ra.
" nếu là tiền bối thích thẳng thắn thì ta cũng không có già mồm rồi. việc là thế này, chẳng là không biết vì sao năm nay hỏa phượng tông lại tuyển nhận môn đồ sớm hơn 20 năm vì vậy ta muốn nhờ