( đã sắp tới giao thừa rồi chúc tác cùng tất cả mọi người một năm mới tràn ngập niềm vui.
Gặp nhiều may mắn, có những ngày tết ấm áp và hạnh phúc bên gia đình.
Nhân tiện mình cảm ơn bạn vodanh_07 tặng lì xì cho mình. mình cũng cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình.
Mà hôm nay vẫn chỉ có 2 chương. mọi người thông cảm nhé, mình bận lắm lắm á.)
***
Nhìn thấy xuân đức biến hóa kinh người như vậy thì tôn khánh nguyên sắc mặt cũng trắng bệch nhưng hắn lúc này vẫn có thể bình tĩnh nói :
" ngươi không phải đại ca ta. ngươi là ai ? vì sao lại giả mạo đại ca ta lẫn vào bên trong tôn gia. tuy ta không biết ngươi muốn làm gì nhưng ta vẫn là khuyên ngươi nên dừng tay lại. bằng không sau này khắp tiên vực không có nơi cho ngươi dung thân."
Xuân đức ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua người nơi đây. sau đó không nói một lời ra tay. thân ảnh hắn từ từ dung nhập vào bóng tối nơi đây, chớp mắt một cái liền không thấy đâu.
Nhìn thấy thân ảnh của xuân đức biến mất thì mộng hồng trần liền hét lớn :
" cẩn.."
Nhưng hắn còn chưa thốt ra hết câu thì cảm thấy nguy hiểm từ bên phía trái ập tới, hắn không lúc này cũng không có tinh lực lo cho người khác nữa mà tự cứu lấy bản thân.
Lật tay một cái, một tấm phù chú xuất hiện ở trong tay hắn, tấm phù kia bay ra khỏi tay hắn phát ra kim quang vạn dặm hình thành một tấm khiên ánh sáng bảo vệ lấy hắn cùng tôn khánh nguyên ở bên trong.
Cùng lúc này một loạt âm thanh " phúc phúc phúc...phúc phúc phúc.." vang lên. tiếp sau đó là từng tiếng " bịch bịch..bịch bịch" vang lên, nhìn lại thì thấy ngoại trừ hai người mộng hồng trần cùng tôn khánh nguyên là đang đứng ra ,còn những người khác đều nằm xuống trong vũng máu cả rồi.
Một đám thần quân tiên cảnh bị chém làm 2 khúc , trước lúc chết cũng không kịp kêu một tiếng. ngay cả chết sao cũng không biết, cứ như vậy mơ mơ hồ hồ chết đi.
Sau khi giết đi đám lâu la lúc này xuân đức lại hiện ra thân hình, hắn một tay cầm quỷ kiếm đặt trên vai, một tay thì đang cầm một trái tim của một tên bất hạnh nào đó gặm sống. nhìn hai người bên trong lồng ánh sáng hắn cười nhạt nói :
" các ngươi suy nghĩ kỹ chưa ? chọn làm người hầu của ta hay là chết ? "
Nhìn thấy như vậy một màn thì mộng hồng trần cùng tôn khánh nguyên không sợ là điều không thể, nét mặt sợ hãi của bọn họ không tài nào có thể che giấu. bây giờ lại nghe xuân đức hỏi vậy thì trên mặt bọn họ xuất hiện một tia do dự.
Ánh mắt của mộng hồng trận lúc này nhìn qua tôn khánh nguyên sau đó lại nhìn xuân đức. sau đó hắn bắt đầu cân nhắc quy thuận có thể sống, không thuận theo thì chỉ có thể chết. chênh lệch hai bên quá rõ ràng, nếu lúc trước hắn còn có tự tin giao tiếp vài chiêu với người trước mặt. nhưng giờ đây đến cả can đảm giao chiến hắn cũng không có.
Nhưng điều bất ngờ lại phát sinh, trong lúc mộng hồng trần còn đang cân nhắc là có nên quy thuận hay không thì tôn khánh nguyên lại làm ra trước lựa chọn của mình. hắn đi ra bên ngoài, ra khỏi lồng ánh sáng. đi lên trước vài bước sau đó thập phần nghiêm túc nói :
" ta muốn sống, ta lựa chọn quy thuận ngươi."
Nhìn vào ánh mắt kiên định của tôn khánh nguyên , xuân đức cảm thấy có phần kinh ngạc khi người này lại làm ra lựa chọn như vậy. phải biết một người đang ở địa vị như vậy thì sẽ không bao giờ cam lòng đi làm chó cho kẻ khác trừ khi...
Nghĩ tới điều mấu chốt, xuân đức khẽ nhếch miệng cười tà. nhìn tốn khánh nguyên hắn cười nói :
" những việc kia sau này ta sẽ giúp ngươi một tay."
Tôn khánh nguyên nghe xuân đức nói một câu không đầu không đuôi thì cảm thấy kinh ngạc không thôi. ngay lúc hắn định mở miệng nói gì thì xuân đức lại cắt ngang.
" ngươi không cần nói gì cả, cũng không cần tự hỏi làm gì. mọi việc chỉ cần nghe ta là được."
Lúc này trên mặt tôn khánh nguyên hiện lên sự hoảng hốt, hắn không dám tin nhìn về xuân