..-o0o..-
Không qua bao lâu thì thanh nhã đã quay trở lại, đi về cùng với nàng có hai người một nam một nữ,độ tuổi thanh niên, nam tử thì nhìn có phần phong trần, nữ tử thì khá hơn một chút, vẻ mặt của hai người kia khi tới nơi đây thì có phần bất an.
Dẫn theo hai người đi tới trước mặt xuân đức đang ngồi uống trà, thanh nhã hơi khom người cung kính nói :
" thuộc hạ đã chọn ra được hai người am hiểu về địa hình bàn long quy khư. đại nhân có muốn kiểm tra lại không ạ ? "
Xuân đức không có trả lời câu hỏi của thanh nhã mà hỏi lại một câu :
" vì sao lại là 2 người ? "
Hiểu được ý tứ của hắn, thanh nhã vội giải thích :
" kiến thức cùng khả năng nắm rõ địa hình bàn long quy khư của hai người này là gần giống nhau vì vậy thuộc hạ đưa cả hai người tới gặp đại nhân."
Khẽ gật nhẹ đầu xem như đã hiểu, ánh mắt của hắn nhìn qua hai người một nam , một nữ trước mắt một lượt sau đó hỏi :
" hai người các ngươi có ai sợ chết không ? "
Hai người một nam , một nữ kia bị ánh mắt của xuân đức đảo qua thì cả người lông tơ dựng ngược, bây giờ lại nghe được câu hỏi của hắn thì cả 2 thoáng cái tâm tình trở nên bất an. khẽ liếc nhìn qua xuân đức người nam tử kia lúc kia lúc này bình ổn tâm tình khí phách hiên ngang nói :
" đại trượng phu sống trên đời có gì phải sợ,cái chết đối với ta nhẹ tựa lông hồng mà thôi."
Nói xong thì hắn liền ưỡn thẳng ngực lên, bộ dạng anh hùng thấy chết không sờn. xuân đức chỉ là liếc qua một cái rồi nhìn qua bên nữ nhân hỏi:
" còn cô thì sao ? "
Nữ nhân kia do dự một lúc vẫn là nói :
" sợ."
Lúc này xuân đức uống cạn ly trà, sau đó mỉm cười nói :
" biết quý mạng sống là tốt, cô sẽ là người dẫn đường cho ta. cô còn việc gì nữa không, nếu có thì nhắn giùm thanh nhã, nàng ta sẽ giúp cô."
Nữ nhân kia nghe vậy thì lúc đầu có hơi ngẩn người nhưng sau đó nàng liền vui mừng, không vui mừng sao được khi nàng sẽ được nhận được 100 tiên thạch trung phẩm, đối với nàng đây đã là một số tiền cả năm nàng mới có thể kiếm được.
" không có, tiểu nữ chỉ là tán tu nên không có việc gì. cám ơn đại nhân đã quan tâm."
Nữ nhân kia sau khi kìm nén lại vui mừng thì vội đáp.
Tiếp sau đó xuân đức liền mang theo nữ nhân kia rời đi khỏi đông vương phủ, thân ảnh hai người lấp loáng mấy cái liền không thấy đâu nữa cả.
Ngay khi xuân đức rời đi chưa được bao lâu thì đình viện nơi này lại xuất hiện hai thân ảnh một nam ,một nữ, hai người này không ai khác chính là tôn khánh nguyên cùng cửu công chúa. khi vừa tới nơi mà không nhìn thấy thân ảnh của xuân đức đâu thì tôn khánh nguyên có phần ngạc nhiên hỏi :
" đại nhân chưa tới sao ? "
Khổ đức nạp trước giờ vẫn ngồi uống trà ,lúc này thản nhiên lên tiếng :
" đã đi được một lúc rồi, bây giờ chắc cũng đã ra khỏi thành. đại nhân nói chúng ta không cần đi theo làm gì, đại nhân tự có sắp xếp riêng của mình."
Ở bên cạnh cửu công chúa nghe vậy thì thoáng cảm giác mất mát, lúc này nàng cũng đi vào trong đình viện ngồi xuống một cái ghế, tự mình rót cho bản thân một ly trà, nhấp khẽ một ngụm. sau đó có phần buồn chán nói :
" vậy là chúng ta bị bỏ lại ở nơi này sao ? ta còn muốn có một chuyến phiêu lưu đầy kích thích đây."
Cũng đi theo sau cửu công chúa, cũng ngồi xuống tự rót cho bản thân một ly trà, vừa rót tôn khánh nguyên vừa cười nói :
" danh xưng tiểu ma nữ quả thực