..-o0o..-
Thời gian gần nữa đêm.
Lúc này đây ở bên trong phòng của xuân đức đang có sự hiện diện của một người khác nữa. một trung niên nhân, toàn thân bao trùm bên trong áo bào màu đen. người trung niên kia lúc này đang đứng đối diện với xuân đức , khoảng cách hai người không tới 5 bước chân.
" bây giờ ngươi cảm thấy thế nào ? " trung niên kia sau khi đưa cho xuân đức một viên đan dược"thuốc" màu đỏ ăn vào được một lúc thì liền dùng giọng nói khàn đặc hỏi thăm.
Xuân đức lúc này hơi nhăn mày nói ra :
" không có nhiều tác dụng quá lớn, thương thế của ta hoàn toàn không có biến chuyển gì nhiều. ngươi còn thứ gì có thể giúp ta khôi phục thương thế thì liền lấy ra đi."
Trung niên đối diện nghe hắn nói vậy thì liền nhướng mày lên, sau đó liền dùng hồn niệm quan sát toàn thân xuân đức trong ngoài một lượt, cảm thấy xuân đức vẫn bị thương như lúc ban đầu , thương thế không hề có dấu hiệu chuyển biến thì hắn mới thu về hồn niệm.
Sau một lúc thì hắn trầm giọng nói ra :
" nơi này còn hai viên bổ linh đan cùng một viên đại hoàn đan bí chế. ngươi ăn vào hết đi, nếu như may mắn thương thế chuyển biến tốt thì sáng mai đi tới gặp gia chủ. bằng không cơ hội một lần nữa được làm thiếu tộc trưởng của ngươi xem như thất bại."
Chỉ nói bấy nhiêu đó thì người này liền rời đi, người này tu vi không tệ đã là một thân thân quân tiên cảnh cao giai. chỉ vừa nhoáng người lên một cái đã xuyên qua trận pháp của xuân đức rời đi khỏi nơi đây.
Sau khi người kia rời đi thì xuân đức trong phòng liền cười lạnh, lúc này từ trong miệng hắn phun ra một viên đan dược màu đỏ to như quả trứng chim cút.
Nhìn bốn viên đan được trong lòng bàn tay xuân đức khẽ cười nói :
" đúng là rất thú vị nha. tên kia cũng rất là cẩn thận đấy, nếu là tôn vân trước kia thì chắc giờ này cũng đã bị biến thành con rối rồi. bị mấy tên này lừa vào tròng rồi."
Hắn thì không biết mấy viên đan dược này là gì nhưng may mắn hắn lại có phụ trợ hệ thống, vì vậy mà hắn biết được bốn viết thuốc này công dụng ra sao. bốn viên thuốc này sau khi uống vào thì có thể lần lượt kích phát tiềm năng bên trong cơ thể, từ thể chết cho đến linh hồn nhưng cái giá phải trả cũng là không rẻ chút nào.
Đổi lại sức mạnh mà bốn viên thuốc này mang lại chính là thọ nguyên, theo phân tích của hệ thống phụ trợ thì nếu hắn ăn cả bốn viên này thì cùng lắm sống thêm 200-300 năm nữa mà thôi. cái này chẳng khác gì việc dùng rượu độc giải khát cả.
Linh quang chợt lóe, khóe miệng hắn lại khẽ nhếch lên cười cười :
" cái thứ này hẳn cũng rất đáng tiền, thôi thì lấy đi bán vậy đúng lúc ta cũng đang cần tiên thạch."
Nhưng ngay vào lúc này một tiếng gõ cửa vang lên cùng với đó là một âm thanh có phần suy yếu vang lên :
" cốc cốc."
" huynh còn thức không, muội đây."
Nghe được giọng nói quen thuộc xuân đức lúc này liền thu lại nụ cười có phần tà ác của mình, chỉnh sửa lại một chút quần cho gọn gàng hắn lúc này bước nhanh ra phía ngoài cửa phòng.
" két két"
Cửa phòng mở ra, ngay lập tức hắn liền nhìn thấy một cô gái có bộ dạng suy yếu đứng ở trước cửa phòng.
" muội làm sao giờ này còn chưa đi nghỉ ngơi, nửa đêm rồi tìm ca có việc gì vậy ? "
Khẽ vén tóc mai, nhạn tuyết cố gắng nặn ra một nụ , nàng nhìn xuân đức cười nói :
" muội trong lòng có chút không yên, muốn nói chuyện với huynh một chút không có được sao ?"
Hơi nghiêng đầu, thoáng đánh giá nhạn tuyết . sau một lúc thì hắn mới nở một nụ cười ôn hòa, vừa cười hắn vừa nói :
" được rồi, nếu tiểu tuyết muốn nói chuyện cho đỡ buồn thì huynh sẽ cùng muội tâm sự vậy. vào trong phòng đi ."
Nhạn tuyết nghe vậy thì liền cười hì hì , sau đó thì nhanh chân đi vào bên trong. đợi nhạn tuyết đã đi vào thì xuân đức cũng khép cửa phòng lại.
"