..-o0o..-
Trong khi đám cao tầng của nhân tộc đang khiếp sợ trước kì tích mà tôn khánh nguyên đã làm được, nói chính xác ra những người kia đều đang bị trò lừa được đầu tư công phu của xuân đức làm cho kinh sợ. tất cả cảnh tượng đánh giết được ghi lại bên trong lệnh bài của tôn khánh nguyên đều là do hắn một tay đạo diễn nên. vì tất cả đều là thật nên hắn cũng không tin rằng sẽ có người nào phát hiện ra điểm gì khả nghi.
Hắn muốn để cho tôn khánh nguyên hót lên một tiếng làm chấn động cả bàn long thánh đại. rồi từ đó đạt được mục đích riêng của bản thân. còn vì sao hắn phải làm như vậy cũng chỉ vì một cái tin tức, mấy vị lão tổ của bàn long thánh địa đều có tu vi không thấp hơn tinh vương cảnh trung kì.
Sau khi giao nộp lệnh bài thì xuân đức một lần nữa phản hồi tôn gia. hắn cũng không có quay về nơi mà nhạn tuyết cùng sói mập đang ở. hắn quay về tôn gia và đợi những kẻ kia tìm tới hắn.
....
Buổi sáng ngày hôm sau.
Lúc này đây xuân đức một lần nữa đã phản hồi tôn gia, quay lại đại viện của nhạn tuyết. mọi thứ ở nơi đây đều như hồi vài tháng trước đây, cũng không có thay đổi gì.
Ngay khi hắn vừa về đến phòng, mới vừa mở cửa ra thì liền đã nhìn thấy một tên trung niên đang ngồi bên trong phòng , bộ dạng nhàn nhã. người này không phải ai khác chính là phụ thân của tôn vân trước kia, còn bây giờ là con rối của người nào hắn cũng không rõ.
Nhìn thấy hắn thì người trung niên kia liền nhàn nhạt nói :
" ngồi xuống đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi. "
Xuân đức nhìn thấy điệu bộ của đối phương như đã biết trước mình sẽ quay lại , đợi ở đây thì cũng không lấy gì làm bất ngờ. hắn lúc này cũng giống như bình thường, ngồi xuống đối diện với người trung niên kia.
" ngươi đã nghe tin gì chưa ? "..- người trung niên nhàn nhạt hỏi một câu.
Tự rót cho mình một chén trà, hắn thản nhiên nói :
" ý ngươi muốn nói là nhị đệ của ta ? "
" ồ " trung niên nhân kia khẽ kinh ngạc , sau đó cười nói :
" vậy là ngươi đã biết rồi, đã vậy thì ta cũng không cần giải thích nữa. lần này vốn dĩ ta đã muốn để cho ngươi một lần vang danh thiên hạ nhưng mà lại thất bại trong gang tấc. việc này chỉ có thể nói là do số mệnh, ngươi cũng xem như vô duyên với địa vị thiếu tộc trưởng."
Nhẹ nhấp một ngụm,sau đó xuân đức bình thản hỏi :
" nói vậy có ý nghĩa gì sao ? "
Nhìn biểu hiện không vui không buồn của xuân đức thì trung niên kia càng cảm thấy hiếu kì, hắn có chút kinh ngạc nói :
" lần đi vào bên trong bàn long quy khư giúp ngươi trưởng thành lên không ít. xem ra quyết định chỉ bảo vệ người an toàn tính mạng mà không giúp ngươi khi gặp rắc rối là không sai."
Nghe vậy thì xuân đức bỗng nhiên ngưng uống trà, sau đó nhìn trung niên mỉm cười một cách đầy thâm ý. người này có thể biết được hành tung của hắn, lại còn bảo vệ hắn, nực cười. xuân đức lúc này rất muốn cười lên ha hả nhưng hắn phải cố nhịn.
" vậy là ngươi luôn cho ngươi theo dõi ta sao ? " xuân đức hỏi một câu.
Người trung niên kia lúc này cười lên nói :
" ha hả, cái này ngươi không cần phải trách ta rồi, ta chỉ là muốn bảo đảm ngươi được an toàn mà thôi, hoàn toàn không có ý khác. "
Xuân đức cũng cười giả lả nói :
" nào có, ta còn phải cảm ơn vì sự bảo hộ của ngươi nữa là."
Đang cười vui vẻ bỗng nhiên trung niên nhân lúc này thay đổi sắc mặt, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc dị thường nói :
" tuy không thể lên làm thiếu tộc trưởng nhưng hứa hẹn trước kia ta vẫn có thể cho ngươi, chỉ cần nửa tháng sau ngươi có thể làm tốt nhiệm vụ của mình là được. nếu như làm tốt thì ta sẽ đáp ứng ngươi điều kiện sau cùng. nhìn tình