Đông Phương Hạ soàn soạt vài cái điền xong tấm séc, đặt trước mặt cục trưởng Phương!
Nhìn thấy bảy số không trên tấm séc, cục trưởng Phương cực kỳ sợ hãi! Vội vàng trả lại tấm séc cho Đông Phương Hạ, run rẩy nói: “Cậu Đông Phương, tôi không có ý này! Không có ý này! Cấp trên chỉ thị cho chúng tôi trong ba tháng này không được nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, tôi…tôi rất muốn giúp nhưng năng lực có hạn!”
Đông Phương Hạ cười nhạt! Đặt tấm séc lên bàn trà, nói với cục trưởng Phương: “Tôi không bảo ông đứng về phía Lang Quân, nghe nói có sát thủ đến Yên Kinh, người của Yamaguchi-gumi vẫn đang hoạt động bí mật ở Yên Kinh! Cục trưởng phân khu như ông không phải sẽ không quản chứ! Bên trên là không cho các ông nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, nhưng hiện tại có người ngoài vào! Cục trưởng Phương, ông có thể không quản sao?”
Nghe thấy vậy, cục trưởng Phương sửng sốt trong giây lát, sau đó, hai mắt liền sáng lên! Ông ta là người thông minh, đương nhiên có thể hiểu được ý của Đông Phương Hạ, bên trên là không cho bọn họ nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, để mặc cho mấy bang phái lớn ở Yên Kinh sống mái với nhau, nhưng đó chỉ là giới hạn ở Tào Bang, Hải Bang, Lang Quân! Sát thủ và người của Yamaguchi-gumi, bọn họ phải quản, trên danh nghĩa là như vậy, nhưng cục trưởng Phương đã nghe ra ý trong lời nói của Đông Phương Hạ!
Chính là coi đây là cái cớ, để tiến đánh Tào Bang và Hải Bang! Nhưng, phải làm như thế nào mới có thể hoàn toàn đạt được yêu cầu của cậu Đông Phương đây! Điều này…cậu Đông Phương lại không đưa ra chỉ thị rõ ràng.
Hơn nữa, bám vào cây đại thụ nhà họ Đông Phương, cũng không cần sợ người phía sau Tào Bang và Hải Bang nữa! So với nhà họ Đông Phương, nhà họ Tư Mã đã bắt đầu yếu thế rồi! Phải biết rằng phía sau cậu Đông Phương không chỉ có nhà họ Đông Phương, mà còn có nhà họ Nam Cung và nhà họ Thư, nhà họ Tư Mã có thể so được sao.
Hiểu rõ được những điều này! Cục trưởng Phương cũng không che giấu nổi sự kích động trong lòng! Nhìn đến khuôn mặt bình tĩnh của Đông Phương Hạ, nói: “Cậu Đông Phương yên tâm, sát thủ và người của Yamaguchi-gumi sẽ không chạy thoát được”.
Đông Phương Hạ gật đầu! Rất tán thưởng năng lực phản ứng của cục trưởng Phương!
“Cậu Đông Phương…cái này…vẫn xin cậu nhận lại! Có thể làm việc cho cậu, là vinh dự của tôi!”
Cục trưởng Phương cầm lấy tấm séc trên bàn trà, cung kính trả lại cho Đông Phương Hạ.
Thấy vậy, Đông Phương Hạ đứng dậy vỗ vai cục trưởng Phương: “Tào Bang và Hải Bang đã đánh nhau mấy ngày rồi, tổn thất cũng không nhỏ, cục trưởng Phương, nếu người của Yamaguchi-gumi xuất hiện vào lúc Tào Bang và Hải Bang giao chiến sẽ thế nào đây? À, phải rồi! Nghe nói cục trưởng tổng cục công an Yên Kinh đã đến tuổi nghỉ hưu! Không biết lần này ai sẽ là người may mắn!”
Nói xong, Đông Phương Hạ nhìn lướt qua tấm séc mà cục trưởng Phương đưa đến trước mặt mình, khẽ mỉm cười! Xoay người mang theo Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ rời đi.
Đông Phương Hạ không nhận lại tấm séc, những lời Đông Phương Hạ nói lúc chuẩn bị rời đi, nếu cục trưởng Phương không