Ánh mắt tràn đầy tình cảm tiễn Đông Phương Hạ rời đi, khóe miệng Nam Cung Diệc Phi hiện lên nụ cười hạnh phúc! Mỗi một nụ cười, một cái nhăn mày đều lộ ra nét quyến rũ khó tả, khiến lòng người gợn sóng.
“Lăng Vy, hôm nay sao cậu lại ở cùng tên lưu manh đó vậy!”
“Lúc trưa, tớ vừa định ra ngoài, liền nhận được điện thoại của anh ấy, anh ấy nói anh ấy không bận, chúng tớ liền hẹn thời gian và địa điểm với nhau! Ở quán cà phê đối diện trò chuyện một lát, sau đó đến đây tìm cậu! Tên khốn đó, nói không việc gì là giả, đến tìm cậu là thật!”
Diệc Phi khẽ mỉm cười, kéo Thư Lăng Vy đến ghế sofa ngồi! Nói với Thư Lăng Vy: “Đông Phương Hạ anh ấy sắp ra tay với Tào Bang và nhà họ Tư Mã rồi! Cậu có thân phận là cảnh sát hình sự quốc tế, có thể tìm cớ để giúp anh ấy! Lăng Vy, lúc nãy Đông Phương Hạ ở đây, tớ không tiện nói, tớ sợ quấy nhiễu suy nghĩ của anh ấy!” !
Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng cùng dáng vẻ ngập ngừng của Diệc Phi, Thư Lăng Vy liền nghi hoặc: “Diệc Phi, cậu muốn nói gì?”
Diệc Phi do dự một chút! Thở ra một hơi trầm đục, lo lắng nói: “Không biết làm sao, mấy ngày nay tâm trạng tớ luôn bồn chồn, cảm giác đó chưa từng có trong những năm gần đây! Dường như có thứ gì đó quấn lấy mình, lại giống như có việc lớn gì đó sắp xảy ra, khiến tớ thấy thấp thỏm không yên”.
“Ý của cậu là? Đông Phương Hạ…Đông Phương Hạ anh ấy có thể xảy ra chuyện?”, Thư Lăng Vy cũng trở nên lo lắng.
“Không biết nữa, mấy ngày nay, mỗi lần nghĩ đến Đông Phương Hạ, cảm giác bất an đó của tớ càng mãnh liệt! Lăng Vy, việc bên ngoài tớ không giúp được anh ấy, nhưng cậu thì khác! Chú ý nhiều hơn đến tình hình của Lang Quân nhé?”
Thư Lăng Vy và Diệc Phi đều rất quan tâm