Tào Nghị Hùng không nói ra ngay ân oán trước đó của hai bang, thấy sự nhiệt tình của Tào Nghị Hùng, người không biết còn cho rằng ông ta và Đông Phương Hạ là bạn bè nhiều năm không gặp.
Sau khi ngồi xuống, Tào Nghị Hùng nhìn Trương Vũ Trạch phía sau Đông Phương Hạ một cái, tuy sát khí trong mắt được che giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị Đông Phương Hạ bắt được.
Đông Phương Hạ thấy Tào Nghị Hùng không gây rắc rối cho Trương Vũ Trạch ngay tại chỗ, khóe miệng anh hiện lên nụ cười tà mị.
Tào Nghị Hùng, tôi xem ông có thể nhịn được đến lúc nào, kẻ thù giết con của ông ở phía sau tôi, ông còn có thể nhịn được cục tức này sao!
Tào Nghị Hùng rất muốn giết Trương Vũ Trạch, tối nay buộc phải giữ Trương Vũ Trạch ở lại đây, nhưng đây là chuyện sớm muộn, ông ta không vội vào lúc này.
Tào Nghị Hùng càng đắc ý, càng kéo dài thời gian, không vội ra tay với Đông Phương Hạ, đó chính là tự đào mộ chôn mình! Tuy người của Đông Phương Hạ âm thầm đi theo đến, nhưng muốn