“Trình Thành, Đại Pháo tôi không biết ăn nói! Tôi sẽ không độc chiếm số tiền này, các anh em cũng không dễ dàng, chốc nữa tôi phân chia số tiền này! Anh đừng nghĩ nhiều!”
Đúng vậy, đám Cừ Đại Pháo đều trải qua cuộc sống gian khổ, bọn họ rất coi trọng đồng tiền, nhưng bọn họ càng coi trọng tình bạn hơn!
Trình Thành nghe xong liền ngẩn người, sau đó bật cười, khoác vai A Phi và Cừ Đại Pháo: “A Phi, Đại Pháo, ba chúng ta vừa gặp như đã quen thân! Nếu không phải có các yếu tố khác, Trình Thành tôi thật muốn kết nghĩa anh em với các anh!”
“Trình Thành, anh có chỗ khó thì không kết nghĩa nữa! Những thứ đó chỉ là hình thức thôi, chúng ta không phải anh em sao!”
“Ha ha ha…”
Mọi người đều bật cười! Tính khí của Trình Thành quá hợp gu của mấy người A Phi! Trương Vũ Trạch cũng rất có hứng thú với Trình Thành, cao thủ tuyệt thế này, không hề kiêu ngạo chút nào, tâm tính cũng không tồi! Thật hiếm có.
Thật không biết Huyết Lang thuần phục nhân vật như này thế nào.
Đông Phương Hạ cũng cười! Lát sau, Đông Phương Hạ nhìn thời gian, nói với Trình Thành và mọi người: “Đừng ồn nữa! A Phi, Đại Pháo, tôi để anh em tử sĩ cho các anh, các anh cùng Tây Môn trấn thủ ở đây! Tào Bang có khả năng còn có lực lượng tàn dư, nhớ kỹ, kẻ thuận theo ta thì sống, kẻ nghịch ta phải chết!”
“Xin Huyết Lang yên tâm! A Phi, Đại Pháo nhất định hoàn thành nhiệm vụ”.
“Trình Thành, anh đưa anh em bảo vệ nhà họ Bek đi theo tôi, Vũ Trạch, Dạ Ảnh, hai người cũng đi theo!”, Đông Phương Hạ nhìn sang ba người Trình Thành, Trương Vũ Trạch, Dạ Ảnh.
Sau khi Đông Phương Hạ hạ lệnh, Trình