Đông Phương Hạ: “...”
Thấy dáng vẻ như cạn lời của Đông Phương Hạ, Diệc Phi bật cười!
Nụ cười mê hồn của Diệc Phi suýt nữa khiến Đông Phương Hạ thần kinh đảo loạn, đảo mắt nói: “Diệc Phi, em xem ở đây trăng thanh gió mát, lại không có người, chúng ta có nên...!hehe…”, nói xong, Đông Phương Hạ cười âm hiểm, đảo quét toàn thân Diệc Phi.
“Vô vị…”
Diệc Phi thực sự cạn lời với Đông Phương Hạ, trừng mắt với Đông Phương Hạ một cái, đi về phía trước! Hai vệ sĩ vừa nghe thấy Đông Phương Hạ có suy nghĩ giết họ nên cũng không vui! Nhưng, bọn họ tin cậu Đông Phương có thể giết bọn họ, vì sát khí vừa nãy quá sắc bén.
“Lưu manh, anh không đến phía căn cứ xem à! Mười mấy phút nữa là người của anh hành động rồi!”, phát hiện Đông Phương Hạ đứng tại chỗ không đi, Diệc Phi quay đầu nhắc nhỏ một tiếng.
Đông Phương Hạ cười ha ha rồi đi theo, chuyện tối nay tiêu diệt căn cứ, làm sao Đông Phương Hạ không đích thân đi xem, màn biểu diễn này, tin rằng chắc chắn sẽ rất đặc sắc, những thứ trong căn cứ, tin rằng sẽ khiến mọi người kinh ngạc!
Vương Thiến Thiến trở về căn cứ theo một con đường bí mật.
Theo kế hoạch lúc trước, cô ta không nên gửi bất cứ tin tức gì cho Đông Phương Hạ trong thời điểm này, bởi vì nếu để nhà họ Tư Mã tra ra thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Vương Thiến Thiến chấp nhận mạo hiểm là vì điều gì?
Kể từ lúc bị thương, Tư Mã Lâm và