“Bố, làm sao bây giờ? Tuyệt đối không thể để người của Đông Phương Hạ đánh vào được.
Nhất định phải ngăn cản chúng!”, Tư Mã Trưởng Phong cũng quấn băng gạc đầy người, anh ta lo lắng nói.
Sắc mặt của Tư Mã Lâm âm trầm và khó coi tột độ: “May mà chúng ta còn gần ba trăm quân nhân xuất ngũ trong căn cứ, nếu không thì sẽ chẳng ngăn cản được người của Đông Phương Hạ mất.
Thiến Thiến, con có biết tối nay Đông Phương Hạ cử những ai bao vây căn cứ không?”
Vương Thiến Thiến giả vờ suy tư, một lát sau mới ngước mắt nói: “Nghe nói là do đám cao thủ Bạch Vỹ, Trương Vũ Trạch dẫn đầu.
Đông Phương Hạ cũng đích thân tới”.
“Thế còn trang bị vũ khí thì sao?”
“Chuyện này thì con không rõ”.
“Xem ra bây giờ chỉ có thể liều một phen thôi.
Đông Phương Hạ bị thương chưa khôi phục hẳn, chắc chắn sức chiến đấu rất yếu.
Với tình thế hiện tại, con xem chúng ta nên phòng ngự thế nào?”
Tư Mã Lâm quá tin tưởng Vương Thiến Thiến, nếu ông ta biết con gái nuôi của mình đã phản bội nhà họ Tư Mã thì không biết sẽ có cảm nhận như thế nào.
Tư Mã Lâm giao chuyện phòng ngự cho Vương Thiến Thiến, đây cũng là điều nằm trong kế hoạch của cô ta.
Thế là cô ta không chần chừ gì cả, trầm ngâm nói: “Bất kể tối nay có những cao thủ nào của Lang Quân