Lãnh Lạc thật sự hết cách với Đông Phương Hạ.
Trước kia, cô ấy rất muốn giết anh, cho dù hạ thấp anh thế nào cũng không cần quan tâm.
Nhưng bây giờ, cô ấy không thể làm thế được, lại càng không thể giết anh, hơn nữa trong trường hợp công khai, cô ấy còn phải nể mặt anh, bởi vì...
“Huyết Lang, anh biết mức độ quan trọng của chuyện này mà.
Chắc hẳn anh cũng biết vì sao hôm nay tôi lại tới tìm anh”, giọng của Lãnh Lạc dịu đi nhiều, đồng thời còn nhìn quanh một lượt, ý bảo nơi này không tiện.
Không phải Đông Phương Hạ không muốn nói chuyện với Lãnh Lạc, anh có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô ấy, chỉ có điều cô nàng này rất khó đối phó.
Từ lời nói của Lãnh Lạc, anh đã nghe ra được rằng cô ấy muốn nói tới chuyện của gia tộc thần bí với mình.
Sau một hồi đắn đo, anh bảo Tây Môn Kiếm chuẩn bị một căn phòng, sau đó đi tới bên cạnh Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, nói nhỏ: “Chờ anh một lát”.
Diệc Phi dịu dàng gật đầu, còn chỉnh lại áo cho Đông Phương Hạ.
Lăng Vy thì nhỏ giọng nói với anh: “Cái cô Lãnh Lạc này đỉnh quá! Anh trò chuyện với người ta cho tử tế, lát nữa giới thiệu cho tôi, tôi sẽ dụ cô ấy tới bộ phận cảnh sát hình sự quốc tế của chúng tôi”.
Tới bộ phận cảnh sát hình sự quốc tế? Người như Lãnh Lạc mà thèm tới cái nơi ấy à! Đông Phương Hạ cười khổ một tiếng, quay sang nói với