“Đâu thể nói vậy! Vũ Trạch là anh em của cậu chủ, cũng là anh em của lão Cửu tôi, chỉ giáo thì không dám, nếu Vũ Trạch có gì cần, cứ nói một tiếng!”, lão Cửu cũng là một người hào sảng.
Trương Vũ Trạch nghe câu này, gật đầu mạnh! Lúc bọn họ định đi xuống võ đài, nhìn thấy Đông Phương Hạ nheo mắt ngồi ở đó, Trương Vũ Trạch liền ngẩn người! Anh Cửu lại nhảy vọt xuống, kích động nhìn Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, cậu đến từ lúc nào?”
“Vừa đến! Anh Cửu, anh vẫn uy phong như hổ vậy”.
“Đâu có so được với cậu chủ! Cậu chủ, võ công của Vũ Trạch rất tốt, nếu cố gắng thêm một chút, sau này chắc chắn sẽ có thành tựu lớn”, anh Cửu nhìn Trương Vũ Trạch một cái.
Lúc này, Bạch Vỹ và Vương Thiến Thiến đứng lên đi đến.
Bạch Vỹ nói: “Huyết Lang, bây giờ Bạch Vỹ tôi không thể không nói một câu, đám anh em của cậu đều là biến thái! Trước đây, tôi cho rằng võ công của Tây Môn là giỏi nhất, nhưng bây giờ, haiz… tôi đúng là ếch ngồi đáy giếng! Tối nay coi như được mở mang tầm mắt rồi”.
Tây Môn Kiếm và mọi người nghe thấy lời của Bạch Vỹ đều bật cười! Thiết Phong nói: “Người anh em Bạch, những việc khiến anh mở mang tầm mắt, sau này anh cũng không ngờ được đâu!”
“Vũ Trạch, Bạch Vỹ, bây giờ hai người còn nghĩ rằng thân thủ của lãnh đạo cấp cao Lang Quân lợi hại không! Tối nay, mục đích thực sự của tôi là muốn để hai người biết, thực lực của lãnh đạo cấp cao Lang Quân yếu thế nào!”
“Tây Môn, chúng tôi hiểu suy nghĩ của anh! Anh yên tâm, chúng tôi cũng sẽ không có tâm thái tự phụ nữa!”
Bạch Vỹ nhàn nhạt nói.
Trương Vũ Trạch cũng hiểu, nếu để mấy người Vô Linh, Thiết Phong, anh Cửu đến Lang Quân đối phó đám người mình, thì kết quả sẽ thế nào… Trong lòng mọi người đều hiểu rõ!
Lúc Đông Phương