Giọng điệu của Đông Phương Hạ rất quan tâm Vương Thiến Thiến, nhưng Vô Linh lại không nghĩ như vậy, bởi vì cô ta đã ngửi thấy một ý khác của cậu chủ nhà mình! Vậy nên cô ta nhìn Vương Thiến Thiến một cái nói: “Cậu chủ khách sáo rồi!”
Vương Thiến Thiến nghe xong, khóe mắt hơi liếc nhìn Đông Phương Hạ một cái, Huyết Lang là người thế nào! Lúc mình ở Yên Kinh đã từng thấy, anh ta là người nói năng vô tội vạ, lời nào cũng dám nói, còn thích trêu chọc mỹ nữ, với tình huống này, anh ta lại quan tâm những việc này, đúng là kỳ lạ!
Vương Thiến Thiến cũng không hiểu! Bởi vì cô ta không hề nhận thấy chút giả tạo nào từ ánh mắt và vẻ mặt của Đông Phương Hạ.
Người đàn ông trước mắt, trước nay không thể hiện suy nghĩ trong lòng ra bên ngoài mặt, vô cùng khôn ngoan, ra tay vô cùng đáng sợ, nói chuyện với anh ta, cũng phải cẩn thận! Nếu không, người ngã xuống chắc chắn không phải là anh ta! Mình chết thế nào cũng không biết.
Đừng thấy Đông Phương Hạ bày dáng vẻ rất hòa nhã, tất cả cao thủ nhà họ Bek đều kiêng sợ anh ba phần! Ở nhà họ Bek, cậu chủ chính là linh hồn của bọn họ, không có cậu chủ, cũng như bọn họ mất đi tất cả!
Đương nhiên, uy tín và lòng can đảm của cậu chủ không phải tự nhiên có được, toàn bộ đều được đổi bằng tình nghĩa khác như chân tình, máu tươi, thủ đoạn.
Cho nên, cao thủ của nhà họ Bek rất tôn kính Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ gọi bọn họ là “anh”, “chị”, đó là để công nhận bọn họ! Đối với bọn họ mà nói, có được sự công nhận của cậu chủ quan trọng hơn bất cứ thứ gì!
“Tây Môn, tối nay nghỉ sớm đi! Sáng sớm mai các anh cùng tôi lên núi”.
“Vâng, cậu chủ!”
Tây Môn Kiếm hơi kích động, có thể đi theo cậu chủ ra sau núi, đối với những người như bọn họ mà nói, đó là vinh dự lớn thế nào! Nếu may mắn được lão tổ tông chỉ điểm, thì võ công của bọn họ có thể nói là lại tiến bộ nhảy vọt.
Mấy người Vong Linh Nhìn vẻ kích động của Tây Môn Kiếm, bọn họ