Lang Hồn được thành lập nhiều năm rồi, ngay cả đại trưởng lão cũng không biết sự tồn tại của nó, cũng không biết Lang Hồn có bao nhiêu người, thực lực ra sao.
Chỉ biết rằng Bek Ji, Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh và Dạ Phong là người của Lang Hồn.
Võ công của Bek Ji và Tây Môn Kiếm quá yếu, sao lão tổ tông lại thành lập một tổ chức với thực lực yếu như thế? Rốt cuộc lý do là gì?
Người của gia tộc họ Trác và gia tộc họ Huyết có phải người của Lang Hồn không đây?
Lãnh Lạc luôn rất thông minh, nhưng trong chuyện này, cô ấy thật sự không dám đưa ra kết luận, bởi vì lão tổ tông là một người rất khó đoán, những tưởng kết quả là như thế này nhưng lại hoàn toàn ngược lại.
Bốn năm trước, đường chủ Huyết Sát Đường là Thốn Mang đã từng xuất hiện.
Đó là một cao thủ vô cùng đáng sợ, nghe nói võ công không thua kém gì Bek Ji.
Thốn Mang là người mà lão tổ tông dạy dỗ, có võ công cao cường như thế cũng không có gì là lạ.
Điều kỳ lạ ở đây là bốn năm trước, sau khi theo Bek Ji tiêu diệt Thần Thần Địa Ngục, Thốn Mang đã biến mất.
Theo lý mà nói, một cao thủ như thế mà biến mất thì cô ấy phải điều tra ra mới được, chẳng lẽ Thốn Mang đã chết trong lúc tiêu diệt Thần Thần Địa Ngục rồi?
Vừa nghĩ, Lãnh Lạc vừa đi tới Điêu Cốc.
Lúc tới gần hang động, cô ấy bỗng cảm thấy khu vực cửa hang còn nóng hơn lúc mình đi.
Lãnh Lạc ngừng suy nghĩ, rảo bước đi vào trong.
Chẳng biết từ khi nào, vầng sáng trong hang động đã biến mất, nước trong suối cũng đã phẳng lặng trở lại, nhưng hơi