"Nghe cô nói thế, tôi nghĩ là mình đã hiểu ra toàn bộ mọi chuyện rồi.
Đám cáo già ấy giấu tôi kỹ thật".
Đông Phương Hạ chỉ thiếu điều chửi đổng.
Nếu không nhờ Lãnh Lạc thông minh, phân tích ra chuyện ẩn giấu trong đó, e rằng anh vẫn không hay biết gì.
Đệch, sao càng lúc mọi chuyện càng trở nên phức tạp thế này! Ngay cả ông lão quyền cao chức trọng hàng đầu trong nước cũng dính dáng tới, xem ra vũng bùn này sâu lắm đây, càng quấy thì càng loạn.
Không biết còn những nhân vật trâu bò nào sẽ nhúng tay vào đây.
"Không phải mấy ông lão ấy muốn giấu anh, mà bởi khi đó anh còn quá yếu.
Anh mà biết chân tướng, sự chú ý của anh sẽ bị phân tán, làm sao có thể thông qua quân cờ của đại trưởng lão ở Yên Kinh để khống chế toàn bộ thế giới ngầm phía bắc được? Bọn họ giấu giếm anh cũng là vì có nỗi khổ tâm, anh nên thông cảm cho bọn họ".
"Nói đi nói lại thì mục tiêu cuối cùng của chúng ta đều là đại trưởng lão của gia tộc họ Long các cô.
Bây giờ, bên phía Yên Kinh đã bắt đầu phòng bị rồi, nhà họ Bek cũng phải lên kế hoạch thôi.
Cô ở đây chờ tôi, hay là cùng tôi đi gặp ông cụ Bek?", Đông Phương Hạ đứng lên nói.
Lãnh Lạc khẽ lắc đầu: "Tôi phải tới Châu Âu.
Anh mau chóng xử lý chuyện ở đây rồi tới Châu Âu gặp tôi".
"Đi ngay à?"
Lãnh Lạc không nói gì.
Cô ấy đứng lên, nhìn khuôn mặt nghi hoặc của Đông Phương Hạ, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Cô ấy quen làm theo ý mình rồi, dù biết Đông Phương Hạ cũng sắp tới Châu Âu, nhưng vẫn lựa chọn đi trước, không đi cùng với anh.
Nhìn bóng lưng lẻ loi của Lãnh Lạc chậm rãi biến mất trước mặt mình, Đông Phương Hạ muốn nhắc nhở Lãnh Lạc cẩn thận, nhưng nghĩ tới võ công, cộng với trí thông minh đỉnh cao của cô ấy, anh lại không nói nữa.
Bất kể là phương diện nào thì Lãnh Lạc cũng hơn cả anh, không biết sao một cô gái lại có thể thông minh đến mức ấy được nữa, khiến người ta phải rùng mình.
Đến giờ, Đông Phương Hạ mới hiểu điều thực sự đáng sợ trên người Lãnh Lạc.
Ra khỏi biệt thự, anh lên xe của trang viên, đi về phía tòa nhà chính.
Tới trước tòa nhà chính, vừa bước xuống xe, chú Quyền đã đi tới.
"Cậu chủ, cậu tới rồi.
Ông chủ chờ cậu trong phòng làm việc lâu lắm rồi".
"Ông nội biết tôi sẽ tới tìm ông à?", lời nói của chú Quyền khiến Đông Phương Hạ không hiểu ra sao.
"Cậu chủ, cậu