Dãy núi Thất Tinh là dãy núi đầu tiên ở phía Tây của Vương triều Đại Đường, nó trải dài hàng nghìn dặm, giống như một con giao long ngủ yên, chạy theo hướng từ Nam đến Bắc, cắt ngang ba con đường Tây Thục, Long An, Nhai Đình của Vương triều Đại Đường!
Trong đó, thánh địa linh sơn san sát, cảnh sắc tráng lệ, nổi tiếng nhất là bảy dãy núi Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang.
Nghe nói, dưới bảy ngọn núi này trấn áp bảy linh mạch, chính vì vậy nên hàng nghìn năm nay Thất Tinh Tông luôn hưng thịnh, chẳng những không suy yếu mà ngược lại còn ngày càng phồn thịnh.
Dưới bảy dãy núi có ba mươi sáu linh phong, tuy những linh phong này không trấn áp linh mạch như bảy dãy núi nhưng cũng không tầm thường, lượng linh khí dồi dào ở đây nhiều gấp mấy lần, thậm chí là mười mấy lần Tạp Dịch Phong.
Linh Vân Phong – một trong bốn linh phong lớn và cũng là nơi tu luyện của hàng nghìn đệ tử ngoại môn của dãy Khai Dương.
Ngọn núi này cao hơn nghìn trượng, trên núi sương mù mờ ảo, tiên âm du dương, linh hạc nhảy múa, động vật qua lại.
Trên sườn núi Linh Vân Phong có một khu vực trống trải, chim hót hoa nở, dây leo xanh quấn quanh, cây cối tươi tốt, giữa khu rừng thấp thoáng có thể nhìn thấy rất nhiều ngôi nhà tường đỏ ngói xanh, mỗi nhà đều có một khoảng sân rộng, trông còn hoa lệ hơn cả những phú hộ trong thành.
Trong đó, có một thanh niên áo đen dáng người mảnh khảnh đang lẳng lặng đứng thẳng trước một biệt viện rộng lớn xa hoa ở sâu trong rừng, đây chính là Dương Hiên vừa trở thành đệ tử ngoại môn.
Sáng sớm, Dương Hiên vừa thu dọn đồ đạc xong liền đến tìm chủ sự - Triệu Nhất Minh, hi vọng ông ta có thể chiếu cố Tần Hổ nhiều hơn sau khi hắn rời đi.
Ở Mặc Trúc Phong, hắn chỉ có một người bạn là Tần Hổ, tất nhiên sẽ không quên hắn ta.
Đối với việc này, đương nhiên Triệu Nhất Minh sẽ nể mặt Dương Hiên, không nói đến thiên phú yêu nghiệt của hắn, trong tương lai hắn nhất định sẽ trở thành người có danh vọng của dãy Khai Dương, chỉ tính mọi thứ mà ông ta thắng được nhờ hắn tối qua, cũng đủ để ông báo đáp hắn.
Ông ta cam đoan với Dương Hiên ngay tại chỗ, chỉ cần còn sống, ông ta chắc chắn sẽ không để Tần Hổ chịu ấm ức ở Mặc Trúc Phong.
Triệu Nhất Minh còn đề cập đến Trần Kiến Hoa và nhắc nhở Dương Hiên phải cẩn thận người này, kẻo trúng mưu kế của hắn ta.
Dương Hiên chỉ cười khẽ, không để chuyện này trong lòng, Trần Kiến Hoa đã vào Thất Tinh Tông được nhiều năm, địa vị vững chắc, nhưng hắn cũng không phải bùn dẻo.
Nếu hắn ta đến gây sự với hắn, người chịu thiệt cuối cùng chưa biết được sẽ là ai!
“Phụ mẫu, hai người đã nhìn thấy chưa? Hài nhi thành công trở thành đệ tử ngoại môn rồi!”, Dương Hiên đưa mắt nhìn về phương xa như có thể thấy được phụ mẫu đang ở nơi cách đây nghìn dặm của mình.
Sau đó...!
Hắn đưa tay, từ từ đẩy cánh cửa gỗ ra.
Đập vào mắt là một khu vườn rất rộng và một sân luyện võ cỡ nhỏ.
Một khu vườn đã chiếm diện tích vài mẫu đất, sân luyện võ cỡ nhỏ kia cũng rộng tầm mấy