"Lão tử vừa thua năm trăm lượng, lần này phải lấy cả vốn lẫn lãi về mới được!"
Càng lúc càng có nhiều đệ tử ngoại môn vây quanh Tiền Bách Vạn, những tiếng reo hò bắt Tiền Bách Vạn mở phiên giao dịch cũng càng ngày càng lớn.
Làm gì có ai là kẻ ngốc, trận đấu này rõ ràng đã bày rõ ra rõ ràng Lôi Vân thắng cuộc là điều không thể nghi ngờ, cho dù là cược thời gian, cược chiêu thức thì cùng lắm cứ đánh theo mấy người Lục Siêu là được, ván bài rõ ràng có thể kiếm được tiền thế này ai bỏ lỡ thì kẻ đó chính là đồ ngốc.
Thấy đệ tử ngoại môn đến càng lúc càng nhiều, Tiền Bách Vạn sắp khóc đến nơi, nếu như mở phiên cá cược thì thế nào cũng thua đến cái khố cũng không còn.
Bạc nhặt được miễn phí ai là người không nhặt chứ?
Cho dù hắn ta có áp chế tỷ lệ bồi thường xuống mức thấp nhất thì e là cũng phải thua thấy đáy, canh bạc không chút trì hoãn thế này chỉ cần không phải tên ngốc thì cũng biết nên xuống tay thế nào! Rất nhiều rất nhiều! Thuộc loại cược toàn bộ gia sản ấy chứ!
"Mẹ kiếp, đám cừu non này, đây là muốn tuyệt đường sống của lão tử à, nếu như mở phiên giao dịch này thì lão tử chắc chắn sẽ thua sạch sẽ...!không được, không thể mở cuộc giao dịch này được, tuyệt đối không thể mở, ai mở người đó là kẻ ngốc...!lão tử không cần cái danh tiếng thiết trang này nữa...!hừ, cùng lắm thì sau này lão tử không mở cá cược nữa là được chứ gì...", Tiền Bách Vạn cắn răng, trong lòng thầm có chủ ý.
Ngay sau đó...!
"Ôi trời ơi, cái bụng của ta, cái bụng của ta, đau chết mất thôi...!không thể chịu được nữa...!tránh tránh, tránh ra cho ta...", Tiền Bách Vạn một tay ôm bụng, cơ thể to béo di chuyển, định thi triển tuyệt chiêu chuồn trong truyền thuyết.
"Tiền béo, ngươi có ý gì vậy, thua rồi lại muốn bỏ chạy như vậy sao?", lúc này, ngay đến Lôi Vân trên Liên Lôi đài cũng không nhịn được nữa, năm miếng linh thạch, đây đã là hơn phân nửa giá trị con người gã rồi.
"Các vị sư huynh đệ, không phải Tiền béo ta không muốn làm nhà cái, thực sự hết cách rồi...!ai yo, đau quá, đau chết tên béo ta rồi, tránh ra tránh ra..."
"Tiền béo, làm người phải có phúc hậu, chữ tín chứ, làm gì có chuyện bỏ chạy giữa chừng như vậy?"
“Đúng vậy Tiền béo, ngươi cũng quá không có phúc hậu rồi!"
"Thua tiền lại muốn bỏ chạy, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy chứ!"
"Tiền béo, nhà cái này hôm nay ngươi không làm không được!"
"Mở cược đi! Mau mở cược đi!"
Không ít đệ tử ngoại môn trực tiếp ngăn cản đường đi của Tiền Bách Vạn.
"Phúc hậu cái đầu ngươi, mau tránh hết ra cho ông đây, ai còn dám cản đường của ta, có tin ta đánh chết tên khốn nhà ngươi không, ai yo, không nhịn được nữa rồi, thật sự không nhịn được nữa rồi..."
"Tiền béo, đau bụng à? Không phải ngươi sắp sinh rồi đấy chứ hả?"
"Tiền béo, lão tử đã thắng được tiền, ngươi liền muốn chạy sao?"
"Tiền béo, hôm nay vụ cá cược này ngươi không mở cũng phải mở!"
"Đừng giở trò với lão tử nữa, mau mau mở cược đi!"
"Không mở cược, ngươi đừng hòng rời đi!"
Tinh thần quần chúng trào dâng, liên tiếp chửi bới, thắng được tiền rồi nhà cái lại muốn bỏ chạy, trên đời này làm gì có chuyện gì dễ dàng thế, nhưng điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ đó là mặc dù một đám đệ tử ngoại môn chửi mắng lợi hại, chỉ còn thiếu nước hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Tiền Bách Vạn lên, nhưng lại không có một ai dám thật sự ngăn cản đường đi của Tiền Bách Vạn, chỗ nào cũng tránh đường cho Tiền Bách Vạn, vài đệ tử ngoại môn vây xung quanh