Trên lôi đài, Lôi Vân tràn đầy sự chính trực, đại nghĩa lẫm liệt tựa như Dương Hiên chính là tên vô sỉ ác ôn, không từ chuyện ác nào, gặp ai cũng phải giết!
“Tình đồng môn? Lời này nói ra từ trong miệng Lôi Vân sao lại có cảm giác kỳ quặc vậy!”.
Bên dưới lôi đài, sắc mặt hàng loạt đệ tử ngoại môn đều thay đổi, vẻ mặt tươi cười kỳ quái.
Dựa vào thực lực mạnh mẽ của bản thân mình với cả chỗ dựa mạnh mẽ là Vân Phi Dương, Lôi Vân cũng từng không ít lần ức hiếp đồng môn, đệ tử ngoại môn bị đánh tàn phế trong tay gã không đến năm mươi thì cũng đã đạt tới số ba mươi rồi.
Ngay lúc ấy…
Dương Hiên chợt cười lạnh, nói: “Lôi Vân, có thủ đoạn gì thì ngươi cứ lôi ra đi, ta đều tiếp, nói mấy cái này chỉ khiến người ta cảm thấy ghê tởm thôi!”
“Được! Được! Được!”, Lôi Vân tức giận bật cười, đôi mắt lạnh lẽo: “Tiểu tử, ngươi có dám đấu với ta một trận không?”
“Ngươi muốn đấu vậy thì cứ đấu, ta lại sợ ngươi sao!”, Dương Hiên không hề yếu thế, tranh luận cùng gã.
“Dương sư đệ, đệ làm gì vậy, còn không đi xuống đây!”
Nhìn Dương Hiên đối đầu trực diện với Lôi Vân, Man Ngưu ở dưới lôi đài lập tức đã hoảng loạn.
Lôi Vân không giống với Kha Vân kia, đó chính là người xuất chúng trong đám đệ tử ngoại môn của Linh Vân Phong bọn họ, cho dù là về phẩm cấp huyết mạch, hay là thực lực tu vi, toàn bộ đều vượt xa Kha Vân rất nhiều, gần như có thể chen chân vào tốp một trăm đệ tử ngoại môn mạnh nhất Khai Dương Phong bọn họ rồi!
“Man Ngưu sư huynh, chuyện này tự ta làm chủ.
Hôm nay, trong hai người chúng ta, chỉ có duy nhất một người có thể sống sót rời khỏi nơi này!”, Dương Hiên cũng không buồn quay đầu, hắn trả lời một tiếng, giọng nói vô cùng kiên định, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên không ngừng, sau khi biết được Lôi Vân chính là đại ca của Lôi Bạo, Dương Hiên đã biết, hôm nay nhất định phải có một người ngã xuống trong trận chiến sinh tử này.
“Dương sư đệ, đệ…”
Man Ngưu còn muốn khuyên nhủ vài lời, quả thực hắn ta không nỡ nhìn cảnh Dương Hiên sẽ bị Lôi Vân đánh chết như vậy, thế nhưng hắn ta chưa kịp nói hết là đã nghe thấy Lôi Vân hung tợn nói: “Tiểu tử được lắm, có khí phách! Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!”
“Lời này cứ giữ lại cho ngươi đi! Xuống Địa Phủ rồi cũng đừng quên nói với Lôi Bạo rằng kiếp sau đầu thai nhớ cẩn thận một chút, tránh đắc tội với người không nên đắc tội, chết thế nào cũng không biết được!”
“Đồ súc sinh miệng mồm nhanh nhảu, hy vọng xương cốt ngươi cũng cứng như miệng lưỡi ngươi vậy, đợi lát nữa ta sẽ nghiền nát từng khúc xương của ngươi thành vụn!”
Giọng nói Lôi Vân giống như tiếng quỷ từ Địa Ngục, khiến người ta sởn cả gai ốc, không lạnh mà run!
“Tai họa rồi, thật sự là tai họa rồi! Dương sư đệ à Dương sư đệ, sao đệ lại không nghe lời khuyên vậy chứ!”.
Ánh mắt Man Ngưu buồn bã giống như đã nhìn thấy bộ dạng thê thảm toàn bộ xương cốt vụn nát của Dương Hiên.
Trận đấu kế tiếp, Dương Hiên không có một chút phần thắng nào, Lôi Vân không chỉ sở hữu huyết mạch chuẩn cửu phẩm, mà tu vi còn kinh khủng hơn, gã đã bước nửa chân vào cảnh giới Thất Trọng Thiên, Linh Vân Phong lớn như thế, ngoại trừ mười vị huyết mạch bát phẩm thì gần như không có ai là đối thủ của hắn cả!
Rất nhanh chóng, đám đệ tử ngoại môn dưới lôi đài đã bắt