Edit: Tán
Beta: Gùa
Ngoại trừ việc tiếp tục ký hợp đồng với , Trịnh Tuyên còn nhận thêm một kỳ phỏng vấn cho cậu.
Bởi vì đang chiếu, nên mấy ngày nay Ôn Nhuận đang hot, cộng thêm chương trình này đang theo hướng năng lượng tích cực, mà Ôn Nhuận lại có được vài hảo cảm tốt, dẫn đến được không ít sự chú ý đến nông thôn và nông dân.
Theo sau đó mà đến không ít người theo dõi có phần hơi phô trương nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng không phải theo chiều hướng xấu.
Do đó talkshow kỳ một của đài Đông Tinh là mời Ôn Nhuận trở thành khách mời.
Trước đây Ôn Nhuận chưa từng nhận qua phỏng vấn hoặc là talkshow nào, không có danh khí chính là như vậy, đi trên đường cũng không có ai nhận ra cậu, những tay săn ảnh cũng lười quan tâm đến cậu.
Nhưng hiện tại Ôn Nhuận hot rồi, cho nên có rất nhiều cành ô liu ném qua, Trịnh Tuyên đã tỉ mỉ lựa chọn trong số đó, tiếp nhận lời mời phỏng vấn lần này.
Tiết mục phỏng vấn mời Ôn Nhuận lần này tên là , MC Phong Tịnh xuất thân từ đài quốc gia, phong cách của MC theo hướng nghiêm túc ổn trọng, bản thân cô ấy cũng rất quan tâm đến những vấn đề thời sự, những khách mời cô ấy phỏng vấn không chỉ có người trong giới giải trí, những người nổi tiếng danh nhân thế giới cũng từng nhận qua lời mời của cô ấy, chủ đề chính của toàn bộ tiết mục hôm nay là về quảng bá, tuyên truyền năng lượng tích cực.
đã phát sóng được 5 năm, danh tiếng cũng được đánh giá rất tốt, đây cũng là nguyên nhân mà Trịnh Tuyên nhận lời mời này.
Nhưng Trịnh Tuyên cũng có một vài điều lo lắng, Ôn Nhuận không có kinh nghiệm là phụ, quan trọng nhất là, nếu tiếp nhận lời mời của chương trình này, thì sẽ phỏng vấn đến xuất thân của Ôn Nhuận và chuyện nhà của cậu ấy.
Trịnh Tuyên lo lắng Ôn Nhuận chịu đựng không được.
Trên thực tế thì các minh tinh hiện nay hận không thể tạo cho bản thân hình tượng cao phú soái hay bạch phú mỹ cho bản thân, nếu nhưng là rùa mạ vàng thì càng tốt, không chỉ là mình tinh có mặt mũi, fan cũng được hống hách một phen.
Rất ít nghệ sĩ sẽ thừa nhận mình có xuất thân từ nông thôn.
Trịnh Tuyên lại hy vọng Ôn Nhuận có gì nói đó, hắn cảm thấy xuất thân từ nông thôn không hề là nhược điểm kéo chân Ôn Nhuận, ngược lại có thể lợi dụng được điều này, nói không chừng sau này còn có thể giúp Ôn Nhuận càng về sau tốt hơn.
Hắn đem ý kiến này nói ra, trong tâm lý cũng đã chuẩn bị các lý do hợp lý để thuyết phục Ôn Nhuận, không ngờ đến Ôn Nhuận vừa nghe ý kiến của hắn xong, trực tiếp trả lời: “Được”.
Ngược lại là Trịnh Tuyên bị dọa một phen, ngạc nhiên nhìn cậu, “Cậu không để ý à? Đợi sau này cậu hot rồi, có thể sẽ có anti lợi dụng điểm này để công kích cậu.”
“Nếu như tôi không nói ra, sau này anti cũng sẽ tìm ra được thứ khác để công kích tôi.” Ôn Nhuận không nghĩ nhiều đến thế, cách nghĩ của cậu rất đơn thuần, cho dù bản thân cậu xuất thân từ nông thôn thì có gì không tốt mà không dám thừa nhận chứ?
Trịnh Tuyên nghi ngờ nhìn câu, nhìn thấy mặt cậu tự nhiên, nhịn không được mà cười vỗ đầu cậu, “Thế này mới tốt chứ, ngày mốt tôi sẽ lái xe đưa cậu đi.”
Tiết mục phỏng vấn được quay tại phòng thu của tổ phỏng vấn.
Ôn Nhuận đã nắm được lưu trình của kịch bản trước rồi.
Cậu trước tiên là tùy tiện trò chuyện với MC Phong Tịnh một lát, mới bắt đầu thì biểu tình có chút khẩn trương, nhưng được sự dẫn dắt ôn hòa của Phong Tịnh thì sau đó cậu đã có thể thoải mái hơn.
Nhìn thấy sắc mặt cậu không còn biểu tình khẩn trương nữa, Phong Tịnh cười nói: “Vậy bây giờ chúng ta chính thức bắt đầu”
Phong Tịnh thật sự là một người dẫn dắt rất tốt, một bên hỏi một bên trả lời, biểu cảm của hai người rất tự nhiên thoải mái, hệt như hai người bạn đang tán gẫu chuyện thường ngày cùng nhau, kịch bản của buổi phỏng vấn là được liệt kê ra từ trước, Ôn Nhuận miệng hơi mỉm cười, ôn hòa mà trả lời câu hỏi của mình.
Lúc phỏng vấn vào sâu, quả nhiên Phong Tịnh hỏi đến vấn đề xuất thân của Ôn Nhuận, giọng của cô ấy tuy là ôn hòa, ánh mắt mang theo ý cười mà nhìn Ôn Nhuận, “Chương trình cậu tham gia được phát sóng gần đây có vẻ hot, còn mang theo một ít cảm giác được trở về quê hương, tôi thấy động tác gặt lúa trong tiết mục ấy của cậu có vẻ rất thuần thục, là được học qua trước khi quay tiết mục phải không?”
Ôn Nhuận cúi đầu suy nghĩ hai giây, nâng mắt lên tự nhiên mà cười nói: “Không phải, trước khi tôi lên cấp ba thường giúp gia đình làm nông, cho nên mới hơi thuần thục chút.”
Biểu tình của Phong Tịnh thoáng chút kinh ngạc, “Da của cậu đẹp như thế, nhìn kiểu gì cũng không ra là người đã từng làm nông.”
“Đều là việc của trước kia.” Ôn Nhuận hơi ngượng ngùng mà cong mắt, nhớ đến khoảng thời gian trước đây cũng hơi có chút hoài niệm, cậu ấm áp nói: “Nhà tôi ở nông thôn, lúc đó nhà tôi rất nghèo, cũng không dùng nổi những máy móc hiện đại, đều là ba tôi mang tôi cùng hai người anh trai xuống ruộng.
Cho đến khi tôi lên cấp ba, người nhà muốn tôi tiếp tục học, sợ bỏ dở dang việc học của tôi, mới không cho tôi tiếp tục làm ruộng.”
Kỳ thực khoảng thời gian đó trong nhà rất khổ, còn hơn là những câu nói nhẹ nhàng của cậu lúc bây giờ.
Lúc cậu học trung học mẹ cậu đã phát bệnh một lần rất nặng, cậu lên cấp ba tốn một đống tiền, trong nhà là ba Ôn mang theo con trai đi làm ruộng, lúc hết vụ mùa thì đi lên tỉnh huyện làm việc vặt.
Mà trong nhà thì chỉ có em gái trông coi, một bên đi học một bên chăm sóc mẹ bệnh và thêm ông bà tuổi tác đã cao.
Trong nhà thật sự rất nghèo, hai người anh trai thành tích không tốt nên đã bỏ học từ sớm, còn cậu thì thành tích tốt, ba Ôn nói bây giờ có đập nồi bán sắt cũng phải tiếp tục cho cậu tiếp tục học, cậu mới cắn răng tiếp tục cố gắng học hành, nếu không phải là do sau này có học bổng mà Diệp Hàn Thanh cung cấp, thì chắc có lẽ cậu cũng đã bỏ học mà theo ba và anh trai đi tỉnh huyện làm công, cũng sẽ không có được cuộc sống như hiện nay.
Trong giọng điệu của cậu mang theo chút cảm khái, biểu tình vừa ôn hòa vừa kiên định, tư thế thẳng tắp, như một mầm non đang vươn lên phát triển mạnh mẽ.
“Lựa chọn của gia đình cậu quả là đúng đắn, nghe nói sau này lúc thi lên đại học, cậu còn đạt được thủ khoa phải không?” Phong Tịnh cười nói.
“Ừm.” Ôn Nhuận hơi gật đầu, cậu ấy trước giờ không giỏi khoe khoang, chỉ thật tình mà nói: “Năm đó may mắn, đề cuối khi thi số học là do thầy tôi bốc trúng, đề ra đúng ngay bài đã được giảng qua.
Điểm số học của tôi đạt tuyệt đối, chỉ cao hơn năm điểm so với người đứng thứ hai.”
Cậu nói xong lại cười lên, trong mắt có vài phần hân hoan, “Sau khi được thủ khoa, trường học ở huyện và thành phố còn cấp phần thưởng cho tôi, nếu không phải là nhờ những học bổng này, nhà tôi cũng không cung cấp nổi cho tôi học Q đại.
Phong Tịnh bị cậu chọc cười, không ngờ cậu thật thà đến vậy.
Hai người lại thuận theo đó mà bàn về một vài câu chuyện về gia đình Ôn Nhuận.
Sau khi nghe nói cậu ký kết với Tinh Vực để xuất đạo, tiền kiếm được đều gửi về cho gia đình, hiện nay bệnh của mẹ Ôn được trị