Phó Văn Thanh than nhẹ một tiếng, ngữ khí không khỏi bình tĩnh lại: "Khóc cái gì, tôi hỏi cô học ở trường nào?"
Anh thực sự không hiểu trường học nào lại có loại học sinh như thế này.
Hạ Thuần thở dài một hơi, cô còn tưởng rằng Phó Văn Thanh thấy phiền.
"Tôi ở khu Ánh Hạ, anh nghe bao giờ chưa?"
Hai người có khẩu âm giống nhau nên anh biết cô cùng một thành thị với mình.
"Khu Ánh Hạ tôi biết, nhưng ở đó có trường học nào?"
Lục sâm tiểu trúc ở ngay khu Ánh Hạ
"Tam trung"
"! "
Phó Văn Thanh cảm thấy khá quen thuộc, bắt đầu mới xây trường tam trung đất ở đó do Phó gia quyên góp.
Đến bây giờ vừa bước vào cửa tam trung đã thấy lời cảm kích tập đoàn Phó thị khắc trên đá cạnh cổng trường.
Chuyện tập đoàn Phó thị quyên góp cho giáo dục không phải là chuyện gì mới mẻ, chút chuyện nhỏ này cũng làm Phó Văn Thanh không nhớ rõ.
Hồi đó hiệu trưởng trường tam trung giúp học sinh nghèo khó lập quỹ nhưng gặp vấn đề, liền đi qua công quán Lâm Giang tạ lễ, Phó Văn Thanh vừa lúc ở đó, mơ hồ ngh e được đối phương nói mấy câu, giờ nhớ lại có điểm ấn tượng.
Lần này không lo rồi
Phó Văn Thanh không chút để ý nói: "Chuyện này cô muốn giải quyết như nào đều được, cô muốn vui lấy nước hắt mặt cô ta cũng được.
Xảy ra chuyện