Giữa tháng sáu, mùa hè còn chưa thực sự đến nhưng nhiệt độ thành phố C vẫn ở mức cao trong nhiều ngày liên tiếp, cả thành phố khô nóng đến buồn cả người.
Công ty Quốc tế Ngàn Sao, bên ngoài hội trường thử vai.
“Lạc Tiểu Đường”
“…”
“Cô gái phía trước, Lạc Tiểu Đường?”
“…”
“Gọi cô đấy! Này…! Lạc Tiểu Đường?!”
Gọi đến lần thứ ba, hai cô gái đang định ra rẽ ngoài mới dừng lại.
“Đường Đường, gọi cô đấy!”
“…” Cảm nhận được cánh tay tay bị kéo lại, Lạc Đường hơi bất đắc dĩ, nhỏ giọng than: “Lại quên nữa…”
Lần cuối dùng tên giả là lúc còn học Trung học, bây giờ bị gọi như vậy, Lạc Đường vẫn chưa thể quen được.
Lúc này cô mới quay đầu lại, hình như người đàn ông trung niên này là trợ lý đạo diễn. “Phó đạo, ngại quá, vừa nãy không nghe thấy.” Lạc Đường nhanh chóng nhận lỗi, lại mỉm cười: “Anh tìm tôi có việc gì sao?”
Phó đạo gọi một hồi cũng mệt, vừa rồi ở đại sảnh cũng vậy, người khác gọi một lần được ngay, đến cô này phải gọi đến mấy lần.
Chỉ là người mới, chưa từng diễn chính thức, chắc thấy mình dễ dàng lấy được một vai phụ nhỏ đã nghĩ con đường thành sao tương lai sẽ suôn sẻ rồi.
Cái đuôi cũng sắp vểnh lên tận trời!
Lý Hi vốn đầy một bụng tức giận, đang chuẩn bị dạy dỗ cô mấy câu, nhưng nhìn chính diện người mới này thì lập tức sửng sốt.
Vừa nãy, sau khi đọc tên người vào thử vai, anh vội đi làm việc khác, không chú ý đến diện mạo của người mới này.
Cô gái rất trẻ, khuôn mặt mang hơi thở sạch sẽ, không chút son phấn. Làn da mịn màng, trắng trẻo, ngay cả ở trong nhà ánh sáng yếu cũng vẫn nổi bật.
Ánh mắt lại hấp dẫn người ta nhất, tròng mắt thuần một màu đen, trong sáng như viên thủy tinh, đuôi mắt hơi cong lên, giảo hoạt, nghịch ngợm, chỉ cần cười lên đã khiến người ta yêu quý.
Mặt rất nhỏ, khung mặt cũng vượt chuẩn, ngũ quan càng xuất sắc miễn bàn. Chính là khuôn mặt không góc chết trên màn ảnh.
Lý Hi đi theo đoàn phim bao nhiêu năm, ngày nào cũng nhìn thấy những khuôn mặt ưa nhìn, mỹ nữ cũng gặp vô số, nhưng với thiếu nữ có lúm đồng tiền này, lại thoáng sửng sốt.
Không bàn đến yếu tố khác, chỉ với gương mặt này, nếu không gây chuyện, chăm chỉ đóng phim, con đường ngôi sao thật sự rộng mở.
Lửa giận trong lòng cũng tan đi hơn nửa, Lý Hi nuốt hết mấy lời giáo huấn lại, nhưng vẫn không quên giữ giá: “Ừ, báo với cô, cuối tuần có tiệc khai máy vào buổi tối, đạo diễn bảo cô cũng phải tới, thời gian và địa điểm sẽ nhắn qua điện thoại cho trợ lý cô. Về nhớ chuẩn bị cẩn thận.”
“Được, cảm ơn phó đạo.” Lạc Đường tỏ vẻ đã biết.
Trợ lý đạo diễn cũng không nói gì nữa, vấy vẫy tay, làm như bận rộn lắm rồi xoay người rời đi.
“Haiz” Trình Tranh nhìn theo người vừa rời đi, chậc chậc đánh giá: “Từ khi tớ đưa mấy ngôi sao nhỏ lên tuyến ba cũng lâu rồi chưa nhận được đãi ngộ như này.”
“Đãi ngộ như thế chắc là muốn xem thái độ của chúng ta rồi” Lạc Đường cũng nhìn ra phó đạo đang che giấu bực bội. “Bọn họ cũng chẳng có lý do gì để cung phụng người mới không có chỗ dựa, lần đầu đóng phim”
“…”
Nhìn công chúa có chỗ dựa khủng bố nói ra bốn chữa “không có chỗ dựa” khóe mắt Trình Tranh giật nhẹ một cái.
Hai người ra khỏi cổng Quốc tế Ngàn Sao, đi về phía xe bảo mẫu.
Chỉ có rất ít người biết, người vừa chân ướt chân ráo vào showbiz, đến tuyến mười tám cũng không xứng – Lạc Tiểu Đường, còn có một thân phận khác, con gái nhà giàu số một họ Lạc, từ lúc ra đời đã là cái tên đứng đầu danh sách “Người phụ nữ bạn muốn trở thành nhất”.
“Chuẩn đấy, nên là cậu có thể nổi tiếng thì tốt rồi.”
“Đợi đến lúc tớ nổi…” Lạc Đường sải bước lên xe, thanh âm nhẹ nhàng: “Không bao giờ”
“…”
“Ba tớ không biết tớ vào showbiz làm gì, cậu cũng không biết chắc.”
“Biết” Trình Tranh hiểu rõ mà gật gật đầu: “Vì để tiếp cận idol 360 độ không góc chết của cậu chứ gì!”
Lạc Đường nghĩ đến hiệp ước ba chương với ba lúc trước, thở dài: “Nếu mà nổi tiếng thật, lúc đấy tớ chết chắc.”
Trình Tranh – người diện của cô công chúa điện hạ này trước kia cũng bị cha mẹ cô, cũng chính là Bệ Hạ, Hoàng Hậu triệu kiến.
Nhà giàu số một họ Lạc hòa nhã bảo: “Tiểu Tranh, các con là bạn bè nhiều năm, cô chú rất tin tưởng con, cô chú đã nhượng bộ cho nó vào showbiz, nhưng không được cho nó mấy cái tài nguyên tốt, con phụ trách cho nó chơi ngoan ngoãn nhé.”
Tóm lại, ý chính là: “Con xem rồi làm đi, có chút danh tiếng cũng ok, nhưng nổi tiếng lên thì đừng trách chú con ra tay.”
Trình Tranh không thể hiểu nổi, một người đại diện như cô lại quản lý một ngôi sao có duy nhất một mục đích: “Không được nổi tiếng.”
Trên đường, Lạc Đường đột nhiên hỏi: “Cuối tuần sau chúng ta không có lịch trình gì đúng không?”
“Ừ.”
“Chiều nay cũng thế?”
Trình Tranh sửng sốt: “Ừ.” Sau đó lại hiếu kỳ hỏi: “ Sao? Công chúa điện hạ có gì dặn dò?
Nhắc đến cái này, mắt Lạc Đường liền sáng lên, cả người như sống dậy: “Cậu không nhớ đêm nay là tiệc sinh nhật Tô Diên à?”
Mong sao mong trăng, cuối cùng cũng đợi được ngày này.
Tô Diên debut cũng đã được 6,7 năm, nổi tiếng như vậy nhưng cũng chưa từng tổ chức hoạt động thế này, nên tháng trước, khi tin tức tổ chức sinh nhật được thông báo, fan đều vô cùng phấn khích.
Lúc ấy Lạc Đường vẫn đang ở nước ngoài, Trình Tranh ở nhà giành vè hộ cô.
“Ừ ha… Hôm nay là sinh nhật Tô thần.” Nhớ lại Trình Tranh vẫn còn sợ hãi: “Fan các cậu thật sự đáng sợ, trước kia còn làm hệ thống tê liệt, sau đó mở bán lần nữa, tốc độ tay của người độc thân 24 năm như tớ cũng không kịp, game over.”
Trong vòng đỉnh lưu, fan của Tô Diên tự gọi mình là Hỏa Diễm, thật sự là lửa, không gì phủ định được.
Như hôm nay, #Tô Diên 0616 sinh nhật vui vẻ # được Hỏa Diễm treo lên hot search cả một ngày.
Tô Diên ở showbiz là một sự tồn tại hết sức đặc biệt. Ủng hộ chính chủ vào ngay || T R U M t r u y e n .co m ||
Khác với diễn viên phái thần tượng, khác với nghệ sĩ xuất thân từ nhóm nhạc, anh không có chỗ dựa, hai ba năm đầu đều đóng vai quần chúng không có tiếng tăm gì, vai diễn trong bộ phim điện ảnh mà anh bắt đầu nổi lên cũng không phải vai chính, mà là một vai phản diện.
Phim vừa ra rạp, khuôn mặt không tì vết của anh được đưa lên màn ảnh rộng, một mình tạo ra bữa tiệc thị giác, kỹ thuật diễn xuất rất tốt, biểu cảm khuôn mặt vô cùng xuất sắc, làm khán giả toàn quốc phải kinh diễm.
Nhờ bộ phim điện ảnh này, Tô Diên ngay lập tức nổi tiếng, lấy được giải thưởng Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Golden Deer Award.
Hai năm sau đó, tiếp tục đóng chính , , Hai bộ phim đều là điện ảnh có quy mô chế tác khủng, hậu kỳ hoàn mỹ, kỹ thuật diễn bùng nổ, danh tiếng liên tiếp nâng cao, đem anh thành nam diễn viên độc nhất phần đỉnh lưu.
Nửa đầu năm nay, ba bộ phim điện ảnh đóng máy, Tô Diên gần đây đều bận rộn với hoạt động quảng bá, suốt ngày phải bay đi khắp nơi.
Lạc Đường đang lướt mấy bài viết trên Weibo, lại lướt đến 9 ảnh Tô Diên vừa xuống máy bay.
Ảnh chụp pixel rất cao, do một master đăng lên. Tô Diên mặc nguyên một cây đen, giày màu trắng, đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt.
Có một tấm ảnh căn được đúng lúc Tô Diên nhìn đến, da của anh rất trắng, lông mi thật dài, tròng mắt màu nâu trong sáng, cứ như nhìn người đang ngắm mình qua màn hình.
… Nhan sắc điên đảo gì đây!
Lạc Đường cảm thấy tim mình không ổn rồi.
Cô mở bình luận ra, đúng là một đám mê trai như mình.
>
>
>
>
Lạc Đường lướt bình luận, lại đi lên lặng lẽ lưu chin tấm ảnh này lại…
Eo thon! Chân dài! Toàn thân không chỗ nào không tỏa ra khí chất mê người!
Thấy mọi người kích động như vậy, Lạc Đường cũng không nhịn được bình luận một cái meme >
Lúc này, công chúa điện hạ lấp lánh long lanh nhìn màn hình cười còn tươi hơn hoa.
Trình Tranh tựa vào ghế xe, nhìn cô nàng lắc đầu.
Một lúc sau, Trình Tranh mở miệng hỏ: “Đường Đường, cậu từng nghe câu này chưa?”
Lạc Đường vẫn đang cười tủm tỉm: “Câu gì?”
Trình Tranh từ từ nói: “Chén rượu tình này, ai uống người đấy say.”
“…”
_
Tiệc sinh nhật của Tô Diên tổ chức tại sân vân động trung tâm thành phố C.
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, Lạc Đường luôn ở nước ngoài nên tuy là đã làm fan rất lâu nhưng lần đầu tiên tới hiện trường.
Sáu giờ chiều,
Lạc Đường đến đạ điểm địa tổ chức, nhìn quang cảnh như lễ hội mùa xuân trước mắt, cô bị chấn động thật rồi.
Hàng người này có khi dài đến 200m! Giờ vào cửa còn hẳn một tiếng nữa cơ mà? Hôm nay cũng không phải cuối tuần, chị em rảnh rỗi quá vậy?
Người không biết đi qua còn tưởng đang