Isagi chẳng thể hiểu nỗi.
Kaiser đang nói đến chuyện gì vậy?
Mà tạm gác nó qua một bên, đó không phải trọng tâm vấn đề. Cậu cần phải nói với hắn về những suy đoán của bản thân mình để có thể cùng tìm ra giải pháp thoát khỏi giấc mơ quỷ quái này. Dù mong muốn đó nó có bất khả thi đến thế nào đi chăng nữa thì Isagi cũng muốn thử đàm phán với Michael một lần.
Mặc kệ câu nói của hắn có bao nhiêu phần móc mỉa trong đó, Isagi vẫn bình tĩnh đổi sang một tư thế thoải mái, lưng dựa vào thành giường rồi chậm rãi nói ra những điều mình đã phân tích.
"Khi nãy anh đã tác động vật lý vào người tôi, dù gây đau đớn lên thể xác nhưng chúng ta vẫn không tỉnh dậy. Theo như suy đoán của tôi thì có lẽ để thoát khỏi đây thì cần có sự tác động từ phía bên ngoài nhưng nếu như vậy chúng ta sẽ nằm ở thế bị động, bất khả kháng. Giấc mơ này đặc biệt khác thường hơn so với mọi giấc mơ mà con người từng có vì vậy phải luôn cảnh giác mọi lúc, nó cũng sẽ có thể nhốt ta ở đây mãi mãi"
Mặc kệ Isagi đang một mình lẩm bẩm nói hươu nói vượn, Kaiser bên này không chút quan tâm mà để lọt từ tai này sang tai kia. Đến khi không thể chịu nỗi sự ồn ào từ phía đối diện nữa mới lên tiếng cắt ngang.
"Ngưng được rồi, Yoichi. Tôi không có hứng thú với những cách thoát ra khỏi đây của cậu."
Isagi nhíu mày
"Nhưng nếu không có ai gọi chúng ta dậy-"
"Sẽ có thôi. Thay vì chuyện đó, tôi lại tò mò về cậu hơn, Yoichi."
"Về tôi?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu thì có gì để mà thắc mắc?
"Tôi muốn biết cậu làm cách nào"
Kaiser vừa nói vừa chầm chậm tiến gần lại góc giường nơi Isagi đang cuộn người ngồi ở đó rồi hắn mỉm cười giễu cợt, đưa bàn tay xăm hình vương miệng của mình nắm lấy cằm Isagi trong ánh mắt bàng hoàng của cậu.
"Mà có thể yêu cùng lúc 4 người đàn ông..thậm chí bọn họ còn tự nguyện toàn tâm toàn ý ở bên cạnh cậu mà không một lời than vãn hay oán trách. Rốt cuộc cậu đã dùng loại bùa mê thuốc lú gì thế, Yoichi?"
Một mình tôi không đủ sao?
10
Isagi trơ mắt nhìn hắn tuôn một tràn dài mà não chẳng theo kịp, miệng lưỡi dường như cảm nhận được sự bất lực của cậu mà cứng đờ chẳng thốt ra được cậu nào.
Ai ngờ được Kaiser tưởng rằng câu nói của hắn vô cùng đúng mới khiến Isagi không nói được lời nào. Sợ cậu chưa hiểu rõ ý của mình, hắn còn cười tươi mà chất vấn.
"Là vì tôi không đủ hoàn mỹ với Yochi sao? Nên cậu mới câu dẫn cả đồng đội và thuộc hạ của tôi? Thế thì là do gu thẫm mỹ của cậu quá kém rồi."
Dứt lời, Kaiser còn tốt bụng mà bồi thêm khuôn mặt bất lực nhún vai.
Nói xong, cả người hắn thoải mái hẳn ra. Không hiểu vì sao nhưng khi mơ thấy Yoichi lần đầu tiên tuy có chút không biết làm sao với đám cảm xúc xao xuyến nhưng sau đó Kaiser đã vui vẻ chấp nhận nó và cho rằng đó là lẽ thường tình mà mỗi thằng con trai đều gặp phải tuy hắn có hơi đặc biệt hơn.
Biết làm sao được, bởi từ khi sinh ra Kaiser Michael đã là người được chọn mà.
Bạo biện bằng một lí do hợp lý, hắn bắt đầu trở lại nhịp sống thông thường của mình.
Sự yên bình đó cứ lặp đi lặp lại cho đến khi Yoichi xuất hiện trong mơ của Kaiser vào lần thứ hai. Hắn chẳng những không được trải qua vài trận hoan ái với cậu trai dễ thương đó mà còn gặp phải cảnh mình bị cắm sừng. Nhưng đó không phải là tất cả, thứ quan trọng ở đây chính là cảm xúc của chính bản thân hắn vào lúc đó. Khi nhìn "người yêu bé bỏng" của mình bị hai thằng khác chăm sóc, Kaiser đã nghĩ rằng
Nếu phá được cửa, hắn nhất định sẽ là người vào bên trong Isagi trước
Tất nhiên Kaiser khá sốc với cảm giác của chính mình đối với một tình cảnh oái ăm như vậy khiến hắn đã thức trắng đêm hôm đó và những ngày sau. Mang theo tâm trạng vô cùng tệ, Kaiser sẵn sàng cắn bất kỳ ai lao đến chỗ mình làm cho Noa cũng phải bất ngờ vì độ máu điên