Lời nói của Lục Tam Phong cũng không phải là điên rồ, hiện tại TV cao cấp của Nhất Bính ở các thành phố lớn mọc lên như nấm, tuy rằng mức giá cao lên tới 32 triệu nhưng số lượng tiêu thụ đã tới 3000 cái, đó là một khởi đầu vô cùng tốt.
Còn điện tử Thủy Hoàn ngay cả sản phẩm còn chẳng thấy đầu.
“Tuy rằng tổng giám đốc Lục không đồng ý với con đường này của tổng giám đốc Tiêu, nhưng lượng tiêu thụ hiện tại cũng không tồi, cũng khá giống với phần mềm mà chúng ta đã viết, ví dụ như phần mềm mà chúng ta đang viết, giá hiện tại của một bộ là hơn 10 triệu, với giá đó thì cũng đã là giá trên trời rồi, nhưng có một số đồ vật cũng chỉ là phần thiểu số mà thôi." “Thế nhưng TV không thể là thiểu số được mà chỉ có thể là đa số được thôi, trên thế giới này có hai loại người, một loại là dựa vào thị trường hiện có, nâng lên một mức giá duy nhất cho nên lợi nhuận sẽ được tăng cao, còn có một loại người, muốn mở rộng được thị trường thì cần phải có được sự tin tưởng, ngày mai phải mạnh hơn so với hôm nay vì người dân ngày mai sẽ nhiều tiền hơn ngày hôm nay”
Lục Tam Phong nhìn tất cả mọi người ở đây, bọn họ đều là người mở đường, trong khi 90% cả nước còn chưa biết internet là gì thì bọn họ đã bắt đầu viết mã rồi.
“Nếu như có một thứ không thể đi từ thiểu số chuyển sang đại chúng thì chắc chắn nó sẽ phải đối mặt với cái chết.
Ngành sản xuất chính là như vậy, tôi có thể khẳng định ở đây rằng TV sẽ trở thành đồ dùng cần thiết trong mỗi hộ gia đình, cũng giống như máy khâu ở hiện tại, cũng giống như 28 chiếc xe ô tô, thậm chỉ là máy tính cần có internet cũng không còn là bí ẩn nữa sẽ thâm nhập vào hàng ngàn hộ gia đình” Lục Tam Phong trần giọng nói: “Chúng ta nhất định phải tin tưởng rằng, một ngày nào đó cuộc sống của chúng ta sẽ vượt qua cuộc sống ở phía bên kia đại dương, hơn nữa ngày đó sẽ không còn xa nữa."
Lúc này, lời nói vượt qua mức quy định của Lục Tam Phong khiến cho mọi người ở đây có chút rung động, mọi người ở đây đều biết dáng vẻ của các nước phát triển hiện tại là như thế nào, nếu như dân số trong nước có thể phát triển giống như được ở các nước phát triển thì mức tiêu thụ sẽ trở nên vô cùng điên cuồng.
Một khi những đồ vật đắt tiền sau khi được quy mô hóa thì cũng sẽ đều trở thành cải trắng cả “Sản phẩm chính của điện tử Thủy Hoàn là gì? Chúng ta phải khiến cho thứ đầu tiên mà các cặp đôi mới cưới muốn có chính là TV, chúng ta phải xâm chiếm được thị trường thị trấn và nông thôn, tiến hành các khâu lắp ráp TV, sau đó thì sẽ công nghiệp hóa, quy mô hóa, phải chiến đấu với Hùng Miêu, với Sang Duy, với Trưởng Hồng, phải chiến đấu với các doanh nghiệp trong nước trước đã, hạ thấp giả xuống bởi vì hiện TV vẫn rất quý hiếm.” Lục Tam Phong nói tiếp.
Người bên trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, mọi người ở đây nhìn chằm chằm Lục Tam Phong giống như kẻ điên vậy.
Anh muốn đấu với xưởng sản xuất TV trong cả nước một lần ư?
Đây tuyệt đối không phải là lời mà người bình thường sẽ nói, hiện tại đóng vai trò chủ đạo trong nước vẫn là doanh nghiệp nhà nước, còn về giá cả của TV, một mặt thì bị hạn chế về nguyên vật liệu sản xuất cùng với công nghệ chế tạo, còn mặt khác thì bọn họ vẫn không chịu giảm giá.
Thị trường ở hiện tại quả thực có chút vi diệu, hủy bỏ vé thực phẩm, vé vải...
Thế nhưng mạch chính của thị trường vẫn nằm trong tay của doanh nghiệp nhà nước.
Không một ai sẵn sàng đứng ra cạnh tranh trên thị trường, TV rẻ nhất vẫn là từ 15 đến 18 triệu! “Trước kia, tôi từng nghe nói tổng giám đốc Lục làm việc không theo một khuôn mẫu nào cả, hôm nay khi nghe cậu nói chuyện, tôi như thể được khai sáng và mở rộng tầm mắt vậy.
Qua hai ngày thảo luận, tôi đều nói cậu không thể vượt qua bất kỳ sóng gió nào, trước kia tôi cũng luôn cảm thấy như vậy, thế nhưng hiện tại tôi lại đồng ý với nhật báo về Khoa học kỹ thuật, có người đến phá vỡ ngành sản xuất.” Cầu Tùng Bách nhìn Lục Tam Phong với vẻ tán thưởng.
Lôi Hạo Quân ở bên cạnh cũng hạ miệng, dường như anh ta cũng rất ấn tượng với nét bút của Lục Tam Phong, mở miệng nói: “Loại cảm giác phá vỡ ngành sản xuất này đúng là...
Lục Tam Phong nghe được thanh âm của anh ta thì mỉm cười, vỗ vai của anh ta nói: "Nhớ kỹ không được chấp nhận sống chết, bạn bè trên thường trường chính là kẻ ngốc!”
Ăn xong bữa cơm này thì cũng đã tới 3 giờ chiều.
Về Internet, ngành công nghệ thông tin cũng đã nói không ít, tuy rằng những người này không đứng đầu làn sóng Internet, nhưng Lôi Hạo Quân sau này sẽ là người sáng lập ra Xiai
Lục Tam Phong trở về khách sạn, anh cần phải trở về nghỉ ngơi một chút để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay, nghe Cầu Tùng Bách nói đêm nay có khoảng 100 người, đều là những nhân vật số 1, số 2, cái chính là có không ít các ngân hàng và người phụ trách quỹ đầu tư.
Trở về khách sạn, Giang Hiểu Nghi đang mở TV xem hoạt hình, mở miệng nói: “Đôi khi anh đừng nói chuyện quá thẳng thắn, như vậy rất dễ đắc tội với người khác!” “Thứ mà anh không sợ nhất chính là đắc tội với người khác, nếu như có người cầu xin em thì cho dù có đắc tội thì người ta cũng chẳng dám làm gì, nếu như không có quan hệ lợi ích thì đắc tội chính là có tội!” Lục Tam Phong nằm trên giường rồi nhìn ra bên ngoài nói: “Đến đây một chuyến cũng không dễ dàng gì!”
Đối với bữa tiệc tối nay, Lục Tam Phong cũng có chút mong chờ, nhất là khi nhìn thấy những nhân vật như Cầu Tùng Bách hay Lôi Hạo Quân, anh cũng biết ở nơi này có rất nhiều người mới, còn hiện tại thứ mà Lục Tam Phong thiếu nhất chính là người tài.
Tuy rằng Trượng Phượng Tiên từ nước ngoài về, cũng đã đi theo Lục Tam Phong được một thời gian ngắn, gần đây làm việc cũng trôi chảy hơn, thế nhưng một xí nghiệp lớn như vậy cũng chỉ có một mình cô ta quản lý thì cũng là chuyện quá sức.
Lục Tam Phong vẫn cần một người quản lý giỏi, hơn nữa ở trên thị trường cần có chí tiến thủ, công việc này cũng rất khó khăn, vốn dĩ anh muốn lôi kéo Lôi Hạo Quân qua đây, nhưng lại nghĩ anh ta bây giờ tuổi còn trẻ, hơn nữa anh ta chủ yếu vẫn là lập trình mà thôi.
Nhất định trong bữa tiệc tối nay chắc chắn sẽ xảy ra tranh cãi, Lục Tam Phong cũng không định để cho Giang Hiểu Nghi đi cùng, khoảng gần 6 giờ, sắc trời cũng bắt đầu tối, tuy rằng vừa mới lập xuân, thế nhưng cái lạnh trong không khí cũng không còn nữa.
Khách sạn