**********
Trở lại phòng, Lục Tam Phong ngồi trên sô pha cẩn thận suy nghĩ một chút kế hoạch của mình, nội trong thời gian ngắn muốn lấy được tiền tài trợ, nhưng lại không thể để đối thủ biết được âm thầm quấy phá, ra vẻ cũng chỉ có thể làm như vậy.
Mấy tiếng sau, Lý Minh Phương gọi cho bên tài vụ xin khoản tiền, đồng thời cũng thuê một biệt thự sang trọng dưới chân núi Chiêm Sa Thuỷ, đã liên hệ công ty bảo vệ, ngay sau đó phóng viên báo chí đã đến rồi, những người mẫu thị phi còn đang trên đường tới.
Một khoản chi lớn như vậy, bộ phận tài vụ không dám tự ý chủ trương, nên thủ tục cần làm đều phải làm, tổng giám đốc bộ phận tài vụ cầm đơn phê duyệt tìm đến Trương Phượng Tiên, Trương Phượng Tiên xem xong đơn cũng choáng váng.
Hỏi số điện thoại phòng của Lục Tam Phong gọi qua.
"Alo, ai vậy?" Lục Tam Phong nhận điện thoại hỏi.
"Là tôi, Trương Phượng Tiên, anh qua bên đó là bị điên rồi sao?" Trương Phượng Tiên chất vấn hỏi: "Tôi nghe bọn họ nói, buổi chiều anh mua một thân quần áo rất quê mùa, còn mua một đống vàng, bây giờ muốn thuê biệt thự, mướn vệ sĩ, còn tìm một đống người mẫu?"
"Đúng vậy, không sai, đều là tôi làm!"
"Anh còn cây ngay không sợ chết đứng như vậy sao? Anh đi bên đó là để giải quyết vấn đề tài trợ, không phải đi tiêu sái đâu.
Hơn nữa, dây chuyền vàng to tướng, nhẫn vàng, quá quê mùa đi? Còn tìm người mẫu? Chị Hiểu Nghi có biết anh làm như vậy không?"
Trương Phượng Tiên càng nói càng tức, tâm tình kích động lên.
"Cô nói chẳng khác gì cái súng liên thanh cả, có thể để cho tôi nói một câu không?" Lục Tam Phong nghe giọng nói tức tối bất bình ở đầu kia điện thoại không nói gì.
"Anh nói, anh nói không ra một hai ba cái đến, ngày mai tôi liền cùng chị Hiểu Nghi đi tìm anh, đến lúc đó sẽ tóm lấy cái đầu anh xuống!" Trương Phượng Tiên bá đạo nói.
"Tôi là người thế nào, cô không phải không biết, tài trợ thôi, vì sao gọi là tài trợ, không phải là lừa dối người khác bỏ tiền sao, bây giờ tôi là tự mình đóng gói..."
Lục Tam Phong giải thích với cô ta hơn nửa tiếng đồng hồ, sợ cô ta lấy chuyện này chọc đến bên Giang Hiểu Nghi, cô rất nhỏ mọn, biết chính mình ở bên này không tốt, phỏng chừng cả đêm không ngủ được.
Cửa phòng bị gõ, Lục Tam Phong nói một câu tiến vào, Lý Minh Phương đi vào, ánh mắt cô ta nhìn Lục Tam Phong hơi phức tạp, buổi sáng lúc đi đón máy bay, cô rõ ràng rất kích động.
Trong nội bộ của điện tử Thủy Hoàn, Lục Tam Phong là thần tượng của rất nhiều người, là nhân vật truyền kì, nhưng bây giờ cô ta lại cảm thấy, thần tượng này cùng với người bản thân tưởng tượng ra chênh lệch quá lớn.
"Tổng giám đốc Lục, đều đã chuẩn bị xong rồi ạ."
"Đều đến đông đủ rồi? Tạp chí, báo chí những người đó đều đến rồi?" Lục Tam Phong nói xong đeo nhẫn vàng, đồng hồ vàng của mình lên.
"Phóng viên báo chí, người mẫu đều đã đến, người mẫu Ni Ni gần đây rất nổi tiếng đã đến, còn có bảy tám người mẫu bình thường." Lý Minh Phương trả lời.
Lục Tam Phong gật đầu rất hài lòng, đứng dậy đem áo khoác thổ hào của mình mặc lên, nói: "Đi, đi gặp một lần!"
Ni Ni gần đây quả thực rất nổi tiếng, liên tiếp cùng hoa hoa công tử Đường Đình Nhân ở bên nhau, bị không ít paparazzi chụp được, hơn nữa dáng người thanh tú, đủ loại quên kéo rèm cửa, tiệc bể bơi, mang thai, tiểu tam thượng vị gì gì đó, làm cho mạng xã hội cũng trở nên rất nóng bỏng.
Lục Tam Phong đến phòng khách, bên trong đã ngồi đầy ắp hơn hai mươi người, ngoài phóng viên, trên sô pha còn ngồi bảy tám cô gái, trang điểm đẹp đẽ, ăn mặc cũng rất lộ liễu, chỉ thiếu viết lên mặt ba chữ "hồ li tinh" thôi.
"Đây chính là ông chủ chúng tôi, tổng giám đốc Lục!" Lý Minh Phương giới thiệu, tiếng rất nhỏ, chính cô ta cũng cảm thấy mất mặt.
Ngược lại Lục Tam Phong rất hào phóng, ánh mắt dừng lại trên người một cô gái trong nhóm đó mấy giây, gật gật đầu, giống như rất hài lòng đối với mảnh trắng bóng đó.
Ngồi vắt chéo hai chân trên số pha, tay đặt lên tay vịn của ghế sô pha, ba cái nhẫn vàng to tướng và cái đồng hồ vàng nguyên khối, sáng chói lóa, có một số tin vịt.
"Chào các vị, tôi giới thiệu bản thân một chút, tôi là người đến từ đại lục, họ Lục, là tổng giám đốc của điện tử Thủy Hoàn, đương nhiên, dưới danh nghĩa của tôi cũng có rất nhiều tài sản, tôi ở bên đại lục đã chơi ngán rồi, muốn qua đây xem thử, tôi nói với mọi người như vậy, ở bên đại lục, nhà chúng tôi là nhà giàu bậc nhất, tài sản cũng không tính là nhiều, mấy trăm tỷ thôi!" Lục Tam Phong thong thả ung dung nói, trong miệng toàn là ý tứ khoe khoang.
"Tổng giám đốc Lục, chúng ta có thể bắt đầu phỏng vấn rồi? Những điều này một lát có thể nói sau." Một nam phóng viên nói.
"Tôi nói với mọi người những lời này, cũng không có ý xem thường mọi người, chỉ là muốn khoe giàu mà thôi, gọi các người đến, liền có một mục đích, nói với toàn bộ người có tiền của Hương Giang, ông đây đến rồi, muốn phân cao thấp với bọn họ." Lục Tam Phong ngoắc ngoắc ngón tay với mấy cô em đang ngồi ở đó nói: "Thất thần làm gì? Đến đây!"
Hai cô em sắc mặt vui mừng chạy tới, ngồi lên tay vịn, ôm bả vai Lục Tam Phong.
"Người nào là Ni Ni?"