Về cơ bản, tất cả các xí nghiệp lớn đều đã bắt đầu hoạt động và sản xuất trở lại, đương nhiên, ngành công nghiệp thực phẩm hoạt động lại tương đối sớm, một số xí nghiệp thực phẩm cỡ trung đã ráo riết làm việc từ ngày mùng một đầu năm rồi, Lục Tam Phong phá một trận, những vị tổng giám đốc này cứ mắng chửi luôn miệng.
Trong văn phòng, Tổng giám đốc Trịnh mở đại hội năm mới xong thì gọi mấy quản lý cấp cao đến văn phòng.
Khoảng tháng tám, tháng chín năm ngoái, các nhà sản xuất lớn nhắm vào thị trường điện gia dụng đã đẩy nhanh tốc độ vào cuối năm và đưa sản phẩm mới ra thị trường.
Ra Tết, các xí nghiệp vừa và nhỏ cũng sẽ tăng tốc nhập cuộc, ngành điện gia dụng trong năm nay sẽ tranh đấu vô cùng kịch liệt, điều này đối với hai công ty sản xuất điện gia dụng như Đức Sinh và Đức Kình mà nói sẽ là một thị trường đầy tính thách thức.
Sau khi đọc xong hai phần số liệu thị trường gần đây, Tổng giám đốc Trịnh dựa vào ghế, hỏi: “Mọi người cảm thấy thế nào?”
“Trường Hồng vẫn là chủ lực!”
Một vị quản lý cấp cao nhìn bảng số liệu và nói: “Hơn một tháng nay, lượng tiêu thụ tăng vọt lên đến ba trăm phần trăm.
“Chỗ mạnh nhất của Trường Hồng chính là kênh tiêu thụ, kênh tiêu thụ của người ta, những xí nghiệp bình thường không thể nào so sánh được.
Điện tử Thủy Hoàn đầu tư nhiều tiền để mở đường như vậy mà lượng tiêu thụ trên TV năm ngoái vẫn y xì như vậy.”
“Tôi cũng nghĩ là Trường Hồng, bây giờ người ta thật sự là anh lớn trong ngành, không phục cũng không được!” Một vị quản lý cấp cao khác nói.
“Tôi cũng nghĩ vậy, chúng ta phải tập trung vào đề phòng Trường Hồng, thị trường phía Nam thì phải ngăn chặn Konka, về phần mấy thương hiệu hạng hai của Hùng Miêu thì tạm thời không cần phải để ý đến.”
Mọi người đều gật đầu đồng ý, thị phần, lượng tiêu thụ, sức hấp dẫn của thương hiệu, ba điểm kết hợp này đều quy tụ về phía Trường Hồng.
Tổng giám đốc Trịnh lo lắng đốt một điếu thuốc, hói: “Bên phía Điện tử Thủy Hoàn thì sao?”
“Chỉ là một xí nghiệp đang vùng vẫy giãy chết mà thôi.
Tôi đã nghe ngóng được một số thông tin, mục tiêu năm nay của bọn họ là có thể trụ vững, nhưng mà tâm lý của các nhà phân phối đang rất bất ổn, bất kỳ lúc nào cũng có thể vứt bỏ Điện tử Thủy Hoàn để chạy lấy người, không đủ căn cứ.
“Tôi rất tò mò, Lục Tam Phong này cũng rất có bản lĩnh, một lần mà có thể lấy ra hơn sáu trăm tỷ.
Nếu như không có số tiền này thì phỏng chừng là Điện tử Thủy Hoàn không thể chống chịu qua mấy năm liền được”
Mọi người đang xôn xao bàn tán các loại tin tức về Điện tử Thủy Hoàn, bầu không khí khá là thoải mái, có cảm giác như là đang nhìn anh lên lầu tiếp đãi bạn bè và khách khứa, sau đó thì lầu của anh sập cái rầm vậy.
Sếp Trịnh đã từng tiếp xúc với Lục Tam Phong, anh ta không nghĩ rằng Lục Tam Phong sẽ rời khỏi cuộc chơi một cách đơn giản như vậy.
“Kỹ thuật TV của Điện tử Thủy Hoàn rất lạc hậu, anh ta lại còn thiếu tiền nữa.
Năm nay, Lục Tam Phong nhất định sẽ liều mạng mà kiếm tiền.
Cái loại người điên cuồng như này có thể làm ra chuyện gì còn chưa biết được đâu.
Thứ duy nhất có thể cứu anh ta chính là thị trường điện gia dụng”
Sếp Trịnh lo lắng hút một hơi thuốc.
“Tất cả mọi người đều thấy được sức mạnh của Trường Hồng, nhưng mà sóng sau đè lên sóng trước, đừng quên Hùng Miêu đã nở mày nở mặt thế nào ở những năm tám mươi.
Xí nghiệp Trường Hồng nắm giữ thị trường, thế công của bọn họ sẽ không quá ác liệt, Điện tử Thủy Hoàn là một kẻ liều mạng, đợi đến lúc hồi quang phản chiếu, có thể sẽ giáng cho cậu một đòn chí mạng đấy!” Sếp Trịnh phân tích.
Một đám quản lý cấp cao gật gật đầu, nghĩ theo hướng này cũng không phải là không thể.
“Tiến hành phòng thủ thường xuyên trên thị trường, nếu như Trường Hồng mở ra cuộc chiến giá cả, chúng ta gia nhập vào là được.
Đồng thời, tăng cường quảng bá, tập trung quảng bá về phương diện chuyên môn của đồ điện gia dụng, chẳng hạn như chúng ta chỉ làm về đồ điện gia dụng, dùng cái này để làm nổi bật chuyên môn của chúng ta."
“Chiến lược tuyên truyền năm nay cứ theo phương hướng này đi, muốn áp dụng chiến lược tinh tế thì phải nhìn đúng thời cơ mới tung sản phẩm ra thị trường, đối với dạng xí nghiệp như Điện tử Thủy Hoàn thì phải dùng biện pháp khác.” Hình như sếp Trịnh đã nghĩ ra điều gì đó.
“Vậy anh cảm thấy nên làm thế nào?”
“Dùng kỹ năng của người để trị người.
Lục Tam Phong là người nhiều mưu mẹo, miệng toàn ăn nói linh tinh, tôi phải trở thành anh em với anh ta, sau đó thăm dò nội tình của anh ta, kịp thời nắm bắt tình huống.
Quan trọng nhất chính là nếu Điện tử Thủy Hoàn sụp đổ thì đó sẽ là một mục tiêu cực kỳ thích hợp để thu mua, nhờ vào đó, chúng ta có thể bước chân vào lĩnh vực đồ điện gia dụng cỡ lớn.”
Sếp Trịnh thể hiện ra tham vọng của mình, nếu Điện tử Thủy Hoàn phá sản phải gây dựng lại từ đầu thì đúng là một xí nghiệp vô cùng phù hợp để thu mua vào tay.
Tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó đồng loạt gật đầu, sếp Trịnh đúng là một người có tài năng xuất sắc, suy nghĩ chu đáo hơn người bình thường nhiều.
Lục Tam Phong đang ăn cơm trưa thì hắt hơi một cái, Trương Phượng Tiên ngồi bên cạnh đưa qua một tờ khăn giấy, nói: “Có phải bị cảm rồi không?”
“Không phải đâu, chắc do thời tiết đầu xuân đó.”
“Mấy ngày này thời tiết có thay đổi lớn đấy, mặc nhiều chút đi.”
Lục Tam Phong không đáp lại, trong lòng anh đang suy nghĩ chuyện của Khương Trung Kỳ.
Theo lý mà nói thì anh ta phải gọi điện cho mình rồi chứ, sao lại không thấy động tĩnh gì thế nhỉ?
Biến số trong chuyện này quá lớn, ở kiếp trước, Khương Trung Kỳ không hề do dự