Ngành điện tử đặc biệt chú trọng đến vấn đề VCD.
Rất nhiều chuyên gia cho rằng công nghệ này chính là công nghệ làm thay đổi kết cấu của các sản phẩm điện tử gia dụng trong nước.
Trường Hồng, Khang Giai, Hùng Miêu, TCL, thậm chí Đức Kình và các công ty với loại hình radio khác cũng đều đang chú trọng đến tiến độ phát triển của nó.
Ngày hôm sau, đoàn thể của Smith chấp nhận phỏng vấn và biểu thị rằng họ đã rút khỏi các cuộc tiếp xúc đàm phản, đồng thời chỉ đích danh Điện tử Thủy Hoàn mà mắng chửi.
Họ còn nói gần nói xa, bảo rằng môi trường đầu tư trong nước hiện tại rất tồi tệ.
Có điều họ vẫn cực kỳ xem trọng hạng mục công nghệ này, hoan nghênh tất cả mọi người đến bàn bạc và đàm phán bất cứ lúc nào.
Lúc trước mắng chửi rất ghê gớm nhưng cuối cùng vẫn là để lại một câu như vậy, không để lời mình nói ra quá cụt ngủn.
Chưa tới hai tiếng đồng hồ, tờ báo ghi lại bài phỏng vấn này đã được đặt trên bàn làm việc của tổng giám đốc điều hành toàn bộ các công ty điện tử lớn.
Lý Thành Kiên nhìn thấy mấy người nước ngoài rời đi, kích động đứng bật dậy và nói: "Cơ hội đến rồi."
“Chủ tịch Lý, tên Lục Tam Phong này quả thật là có năng lực, mạnh mẽ hất cẳng được cả vốn đầu tư nước ngoài.” Trợ lý đứng bên cạnh lên tiếng.
"Người này đã bị tổn thương rất nhiều.
Nếu dùng tốt thì sẽ trở thành một con dao sắc bén.
Tôi nói cho cậu biết, bọ ngựa bắt ve sầu đã xong, tiếp theo chính là con chim sẻ này đang ở phía sau của chúng ta." Lý Thành Kiên vui mừng cười đến tít mắt.
Trong số các công ty trong nước, có ai lại không muốn nắm bắt được công nghệ này trong tay chứ.
Mà họ cũng đều biết rõ được rằng việc chiếm chỗ những nhà đầu tư nước ngoài thật sự quá khó khăn.
Nhưng bây giờ Lục Tam Phong lại đã gặm nhấm hết khúc xương khó cắn nhất, vậy cũng đừng trách ông ta hái lấy quả đào.
Bên trong phòng làm việc của Điện tử Đức Kình, sếp Trịnh nhìn tờ báo gửi qua máy fax mà không nhịn được bật cười, ông ta dựa vào ghế vừa cười vừa nói: "Đây chính là cơ hội quý giá ngàn năm mới có một của chúng ta.
Lục Tam Phong là đang muốn dựa vào VCD để đổi đời.
Chúng ta trái lại cũng có thể nương theo ngọn gió đông đang nổi lên này để mở rộng trận doanh sản phẩm."
“Sếp Trịnh, nhưng mà chúng ta vẫn chưa được cấp bằng sáng chế, liệu có bị người khác kiện cáo hay không?” Người quản lý cấp cao ở bên cạnh thì đang lo lắng không yên.
"Thích thì cứ kiện đi, tôi đây còn sợ bị kiện à? Kể cả có coi như là Lục Tam Phong được cấp bằng sáng chế đi chăng nữa, chi phí tổn thất của cậu ta cũng sẽ nhanh chóng tăng cao.
Những chi phí này sẽ được phản ánh thông qua giá thành của sản phẩm.
Mà trong thị trường, thứ có sức cạnh tranh nhất là gì? Chính là giá cả." Tâm trạng sếp Trịnh tốt đến nỗi không thể miêu tả thành lời.
Ông ta đứng dậy và di chuyển một chút rồi nói: "Dựa vào VCD để kiếm được một khoản tiền, đến lúc đã gom đủ tiền mặt, tôi sẽ biến Điện tử Thủy Hoàn thành một phần sản nghiệp của mình."
Sếp Trịnh nghĩ tới đây, miệng nở nụ cười rộng đến mức như sắp rách ra, cực kỳ sung sướng!
Ông ta đột nhiên nhớ ra, sau khi VCD được đưa ra thị trường, chắc chắn sẽ là một trận ác liệt, phải theo sau ôm đùi của một đại ca thật mạnh mẽ thì mới có khả năng có thịt để ăn.
Đôi chân to khỏe nhất hiện tại chính là Trường Hồng.
Ông ta không thể tiếp tục đi theo Lục Tam Phong, sẽ dễ dàng bị anh đưa vào rừng cây nhỏ lúc nào không hay.
Sếp Trịnh suy nghĩ một hồi rồi nhấc điện thoại lên gọi cho Lý Thành Kiên.
“Chủ tịch Lý, là em, em Trịnh đây ạ! Sếp Trịnh hạ tư thế của mình xuống thật thấp.
"Sếp Trịnh đấy à, tại sao lại nhớ đến mà gọi điện cho tôi vậy? Tôi nghe nói trong khoảng thời gian này cậu còn muốn cùng Lục Tam Phong làm đường dây tiêu thụ hàng hóa gì đó, tôi cũng đã nghe thấy hết rồi đấy." Giọng nói của chủ tịch Lý ở đầu dây bên kia điện thoại mang theo một chút chế nhạo.
“Chỉ là cùng ăn một bữa cơm với nhau, dò xét một chút thôi.
Sao tôi có thể đi cùng một đường với cậu ta được chứ, Lục Tam Phong đã sỉ nhục đuổi toàn bộ bên đầu tư nước ngoài rời đi cả rồi, ngài có biết không?” Sếp Trịnh đặt câu hỏi.
"Tôi đã biết, vừa mới đọc báo xong đây, sếp Trịnh có ý kiến gì sao?"
"Đây là một cơ hội tốt.
Mấy thứ như radio và ổ đĩa băng này đều là sản phẩm kinh doanh chủ yếu của công ty bọn em.
Còn đối với Trường Hồng mà nói, chúng cũng chỉ là một nhánh nhỏ mà thôi.
Em nghĩ ra một cách là một khi các sản phẩm này được tung ra ngoài thị trường thì chúng ta sẽ mua về rồi tháo dỡ ra, sau đó mô phỏng theo và tiến hành chèn ép hạ giá thành xuống"
Sếp Trịnh nói tất cả suy nghĩ trong đầu mình ra một lần, lại vừa khéo chính là điều mà Lý Thành Kiên muốn, hai người họ coi như khá là ăn ý với nhau.
Sau khi đoàn thể của Smith thoát khỏi quan hệ giao thiệp, Lục Tam Phong ngay lập tức liên hệ với chính quyền thành phố.
Hai bên bí mật bàn bạc xong xuôi về một cấu trúc cơ bản, lựa chọn áp dụng khuôn mẫu cấp bằng sáng chế và sử dụng độc quyền công nghệ để mua cổ phần.
Nói một cách đơn giản, Lục Tam Phong không cần phải bỏ ra một đồng, sau khi đưa cho tổng giám đốc Khương một nửa số cổ phần thì sẽ chẳng còn khác gì với việc há mồm chờ sung rụng.
Về phía chính quyền thành phố bên này, việc sản xuất được đặt tại nhà máy mới ở Đông Lưu, nơi chủ yếu sản xuất bo mạch chủ.
Cũng có thể xây dựng thêm một cái tòa nhà trống không ở chỗ này dùng để lắp ráp, có điều sẽ tuyên truyền với bên ngoài rằng đây mới là cơ sở sản xuất VCD.
Thị trưởng Vương muốn gì thì Lục Tam Phong đều giao cho ông ta.
Còn việc sau này ông ta điều chuyển đi, dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ không có liên quan gì tới ông ta.
Cũng phải để cho ông ta giữ mặt mũi, khiến bản lĩnh bề ngoài trông đẹp đẽ hơn một chút.
Đồng thời vào tháng bảy, Lục Tam Phong dự định sẽ quyên góp không dưới một tỉ năm để thành lập hội ngân sách Công nghiệp VCD.
Cơ hội quý giá bằng vàng này sẽ do chính quyền thành phố tiến hành quản lý vì đây sẽ là quỹ ủng hộ các đóng góp nhằm phát triển các ngành công nghiệp địa phương.
Có không ít quy định cứng nhắc và kỹ càng, Lục Tam Phong còn đồng ý tất cả.
Nếu như xây dựng chi nhánh xưởng sản xuất thì nhất định phải chọn địa điểm nằm ngay trong khu vực địa phương.
Anh đã đáp ứng cực kỳ nhiều điều kiện và toàn bộ đều phải ghi vào trong hợp ng.
Bước ra khỏi cửa lớn tòa nhà quản lý của thành phố, trên khuôn mặt của Lục Tam Phong không kìm được nở một nụ cười phơi phới.
Anh nhìn Phùng Chính Anh hạnh phúc không thôi, dẫu sao thì bản thân anh đã thay đổi cả hướng đi của lịch sử.
Phùng Chính Anh cũng rất vui vẻ, mấy ngày qua cậu ta đã bị giày vò rất nhiều, bây giờ có thể xem như là cầu vồng tỏa sáng sau cơn